Đột nhiên có một tiếng động lớn vang lên, cửa lớp bị đá mạnh, mọi người trong lớp đều nhìn về phía cửa.
“Các cậu đang bắt nạt ai?” Lục Thanh Hoài tay cầm notebook đứng ở cửa, sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt hung ác u ám như lệ quỷ đòi mạng nhìn chằm chằm Lý Nguyệt, mang theo cảm giác áp bách mạnh mẽ từng bước đi về phía cô ta, tựa như Tu La ở chốn nhân gian. Mọi người đều khiếp sợ, bọn họ chưa từng thấy Lục Thanh Hoài như vậy bao giờ.
Tống Miên nghe tiếng thì ngẩng đầu lên, lập tức bắt gặp ánh mắt trấn an của Lục Thanh Hoài, cô cắn môi âm thầm rơi nước mắt. Cuối cùng hắn cũng tới.
Tống Miên ôm eo Lục Thanh Hoài, vùi mặt vào eo hắn nhỏ giọng khóc lóc.
“Ngoan, đừng sợ, anh đến rồi.” Lục Thanh Hoài ném mạnh notebook “bộp” một tiếng xuống bàn thấp giọng an ủi, cúi xuống xoa đầu trấn an Tống Miên. Hắn ngẩng đầu lên lần nữa, vẻ tàn nhẫn khi đạp cửa lúc nãy hoàn toàn biến mất, thậm chí còn mang theo ý cười. Hắn ném cái nhìn không bình thường về phía Lý Nguyệt, ôn hòa nói: “Nào? Nói chuyện đi chứ? Mấy người đang bắt nạt ai vậy?”
Bị hắn nhìn chằm chằm, Lý Nguyệt đột nhiên có chút lo lắng. Tuy rằng Lục Thanh Hoài nổi tiếng là lớp trưởng hiền lành khiêm tốn, nhưng giờ đây tuy hắn đang cười nhưng ánh mắt không có một tia ấm áp, thậm chí còn lộ ra vẻ muốn giết chết cô ta.
Cô ta đột nhiên ý thức được hình như mình chọc nhầm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493547/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.