Buổi trưa, Tống Miên ăn cơm xong thì trở lại lớp học. Lục Thanh Hoài còn chưa trở về. Cô nằm sấp trên bàn. Đối mặt với bàn của Lục Thanh Hoài, Tống Miên đa sầu đa cảm một hồi rồi bắt đầu nghiêm túc làm bài tập.
Cô làm bài rất nghiêm túc. Đột nhiên, chiếc bàn bị đạp mạnh một cước, Tống Miên không chút đề phòng nên bị đập vào xương ức, cô đau đến nhíu mày, ngẩng đầu lên nhìn xem là kẻ nào.
Là Lý Nguyệt, một trong số những người có thành tích đứng đầu lớp.
Tuy Tống Miên chưa từng giao tiếp với cô ta nhưng cũng nghe nói tính tình cô ta kiêu ngạo phách lối, thậm chí còn có chút ương ngạnh, mà lúc này cô ta lại đang hung thần ác sát trừng mắt nhìn cô.
"Cậu làm gì vậy?" Vẻ mặt Tống Miên vô cùng ngơ ngác, không hiểu tại sao.
Lý Nguyệt cười lạnh, nhấc chân lại đạp một cước vào bàn của Tống Miên, trực tiếp làm rơi mấy quyển sách của cô xuống đất, nói: "Còn ở chỗ này giả bộ với tôi phải không? Cậu có đê tiện không kia chứ? Cái đồ ăn trộm này, trả cái lắc tay của tôi lại cho tôi."
"Lắc tay gì cơ? Tôi không phải là kẻ trộm, cậu đừng vu khống tôi như thế." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Miên lập tức trắng bệch.
Cô chưa bao giờ trải qua loại chuyện này. Trong lòng cô cảm thấy tức giận nhưng lại hoàn toàn không biết nên phản bác như thế nào, càng không biết nên đối mặt với tai họa vô vọng này như thế nào.
"Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493546/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.