Gương mặt của Tống Miên đỏ hồng, chôn mặt vào cổ hắn, không muốn nhìn hắn nữa.
Nhưng Lục Thanh Hoài lại giống như là không hề hay biết, còn cố chấp truy hỏi cô: "Bé cưng, nói chuyện đi chứ, còn đau hay không?"
Dương vật cứng rắn chống lên cửa huyệt mềm mại của cô cọ cọ lên xuống, Tống Miên hoài nghi thật ra hắn không muốn hỏi cô mà là cố ý tra tấn cô thì đúng hơn.
Nhưng biểu tình của Lục Thanh Hoài thật sự rất đứng đắn, đứng đắn đến mức nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì sẽ hoàn toàn không nghĩ ra rằng lúc này bọn họ đang cọ xát lẫn nhau, đang làm màn dạo đầu vừa vui sướng vừa làm người ta tê dại.
Tống Miên bị hắn đặt ngồi khóa eo lên bụng nhỏ của hắn, dùng tiểu huyệt mềm mụp lõa lồ cọ xát lên dương vật đã cương cứng sưng hết lên của hắn.
Dương vật thô tráng hơi cong kề sát vào cửa huyệt đã hoàn toàn bị mở ra cũng đã hoàn toàn ướt đẫm của cô, bắt đầu thong thả đút quy đầu vào trong đó.
Tống Miên hoàn toàn từ bỏ chống cự, đôi mắt hồng hồng ghé vào bờ vai của hắn, chờ đợi hắn lấp đầy cô.
Lục Thanh Hoài cũng không phụ sự kỳ vọng, cảm giác dâm thủy của cô đã tiết ra đủ nhiều, đảm bảo nếu mình đi vào sẽ không làm cho cô đau đớn mới thong thả đỡ dương vật chậm rãi đâm vào trong.
Dương vật nóng bỏng cắm vào, Tống Miên nhịn không được mà nức nở một tiếng.
Cô thở phì phò, phát ra những tiếng khóc nức nở khó nhịn được, hô hấp ẩm ướt ái muội phun lên cổ hắn.
Lục Thanh Hoài bị làm cho ngứa ngáy, ấn cái mông của cô khiến cho cô nuốt nguyên cây gậy thịt vào, sau đó mới nghiêng đầu ngậm lấy môi cô.
Hai cánh môi mềm ấm lạnh lẽo dính hổ bên nhau, đầu lưỡi mềm ướt dây dưa kéo ra một sợi chỉ bạc.
"Bé cưng…" Lục Thanh Hoài nhìn gương mặt đỏ bừng cùng với đôi môi từng ướt của cô, nhịn không được mà gọi cô một tiếng.
"Ừm?" Cho dù đã bị hắn làm cho cả người mềm nhũn không còn sức lực, nhưng Tống Miên vẫn mở mắt ra vừa ngoan vừa mềm đáp một tiếng.
"Bé cưng, anh rất yêu em." Lục Thanh Hoài nhìn đôi mắt bởi vì trầm mê vào dục vọng đã trở nên ướt át mê người của cô, thấp giọng lẩm bẩm.
"Em biết." Tống Miên Chủ động nắm lấy bàn tay hắn, mười ngón tay đan vào nhau, cô chậm rãi dịu dàng nghiêm túc đáp lại hắn: "A Nghiên, em cũng thế, em cũng rất yêu anh."
Những lời này từ vừa nãy cô đã muốn nói ra, từ lúc hắn tỏ rõ sự yếu ớt của mình rồi cầu xin cô yêu hắn nhiều thêm một chút, từ lúc hắn nói trong thế giới của hắn chỉ có mình cô, hắn chỉ thấy được mình cô, cũng chỉ thích một mình cô.
Cô cũng rất yêu hắn, thật sự rất yêu, rất yêu hắn, hơn nữa cũng không hề ít hơn chút nào so với hắn.
Trong đại não giống như có dòng điện xẹt qua, Lục Thanh Hoài ngơ ngẩn nhìn người trước mặt, đầu óc trống rỗng.
Tống Miên quả thật là mềm mại hơn so với tưởng tượng của hắn rất nhiều, cô nghiêm túc đáp lại mỗi lời thích của hắn, mà hắn thì lại biến thái âm u, còn mang theo dục vọng muốn đối xử bạo ngược gần như tàn nhẫn với cô.
Không phải là về mặt tình dục, mà là về tinh thần.
Thật ra từ trước tới nay hắn cũng không muốn che lấp dục niệm cùng mong muốn xấu xa đối với cô, ngược lại còn gấp gáp muốn nhìn xem phản ứng của cô.
Hắn muốn xé nát toàn bộ những biểu hiện tốt đẹp giả dối bên ngoài, hủy diệt toàn bộ, muốn nhìn thấy bộ dáng tuyệt vọng vỡ nát của cô, nhưng mà hắn không có biện pháp bởi vì hiện tại còn quá sớm, hơn nữa thật ra hắn cũng đã có thể đoán trước được phản ứng của cô.
Cô quá mức thuần túy, không rành thế sự, cho nên thế giới của cô không phải trắng thì là đen, không thể bao dung được tội ác.
Một khi cô biết được gương mặt thật của hắn, cô nhất định sẽ dùng ánh mắt giống như nhìn thấy thứ dơ bẩn ô trọng nhất thế gian này để lên án hắn, để trách cứ hắn, rốt cuộc cô cũng đã có lý do để có thể bỏ hẳn xuống.
Cô nhất định sẽ trốn hắn thật xa, đơn thuần và lương thiện của cô sẽ vô ý thức lấy sự ích kỷ và xu lợi tị hại hóa thành mũi kiếm chính nghĩa rồi đâm vào hắn, làm cho hắn một mũi xuyên tim, chết không có chỗ chôn.
Cho nên hắn muốn ngăn cản tình huống như vậy xảy ra.
Hắn muốn làm từng bước một, muốn quyển dưỡng cô, muốn thuần phục cô, muốn làm cho cô trở nên cho dù hắn tỏ rõ bản tính chân thật nhất của mình ở trước mặt cô thì cô cũng sẽ không rời khỏi hắn.
Cô không có năng lực để rời đi, cũng không có dục vọng muốn rời đi, đây mới là điều mà hắn muốn.
Tống Miên chưa bao giờ biết được những dục niệm u ám đó đang ở sâu trong đáy lòng hắn, cô chỉ ngoan ngoãn ỷ lại ôm hắn, thuận theo thừa nhận những dục vọng mãnh liệt của hắn.
Trong thùng xe nhỏ hẹp đóng kín đã tràn đầy hương vị ái muội kiều diễm, Tống Miên ngoan ngoãn cuộn tròn ở trong lòng ngực hắn, bám vào một thanh sắt ở phía trên chỗ tựa lưng, bị hắn đỡ eo cong mong chủ động phun ra nuốt vào dục vọng của hắn.
Tư thế nữ ở trên cộng với việc chân của cô bị bắt giạng ra thật rộng, cho nên Lục Thanh Hoài có thể xâm nhập vào chỗ sâu nhất dễ như trở bàn tay.
Thể lực của Tống Miên có hạn cho nên hắn đưa đẩy rất chậm, nhưng mỗi một lần hắn sẽ chọc vào trong chỗ sâu nhất của âm đạo, chọc vào chỗ thịt mềm mại mẫn cảm nhất.
Lặp lại vài lần như vậy, Tống Miên đã bị cọ xát đến mức sắp phun nước.
Bụng nhỏ của cô và âm huyệt co rút lại, đây là biểu hiện sắp sửa cao trào.
Cô chống lên bờ vai của hắn, khó chịu làm nũng với hắn: "A Nghiên, em khó chịu quá, em không được…"
"Ngoan, chỗ nào khó chịu? Là do chân mỏi rồi hả?" Lục Thanh Hoài hôn lên cái trán mướt mồ hôi của cô, vừa giữ chặt mông cô ấn lên phía trước người mình vừa quan tâm dò hỏi, thoạt nhìn có vẻ cực kỳ săn sóc. Nhưng chỉ có mình hắn mới biết hắn đã xấu xa như thế nào.
Rõ ràng hắn đã biết nơi nào của cô khó chịu lại cố ý không nói, nhất định phải làm cô tự mình nói ra.
"Ưm... Không phải, là phía dưới…" Gò má Tống Miên ửng hồng, chôn mặt ở bờ vai của hắn hổn hển nhỏ giọng nói: "A Nghiên, Hình như là em sắp…"
"Sắp cái gì?" Lục Thanh Hoài cắn môi cô, hơi mỉm cười hỏi lại, sau đó lại dùng sức đẩy hông lên phía trước, làm cho cô bị đưa lên cao trào sau đó mới vuốt ve mái tóc của cô, nhỏ giọng nói: "Là sắp cao trào đúng không?"
"A ha…" Tống Miên đột nhiên bị đâm một cái thật sâu nặng, cô trực tiếp bị hắn đưa lên đỉnh dục vọng, cũng may cô kịp thời cắn vào chỗ xương quai xanh nửa lộ ra của hắn mới có thể ngăn cản tiếng thét chói tai lại.
Cô núp vào trong lồng ngực hắn phát ra tiếng nức nở đáng thương giống như một con động vật nhỏ yếu ớt đang run chảy, tiểu huyệt và bụng nhỏ nhanh chóng co rút lại, ngay cả eo thon và sống lưng cũng dựng thẳng lên run rẩy.
Lần cao trào này mang lại dư âm còn lớn hơn so với tất cả mọi lần trước đây, Tống Miên không chịu nổi, hốc mắt còn đang đỏ hồng đáng thương.
Lục Thanh Hoài vẫn chưa bắn ra, dương vật còn đang cứng rắn vẫn chôn trong tiểu huyệt của cô, bị cô một vòng lại một vòng co rút lại làm cho hắn bị kẹp đến mức khó chịu.
Hắn đứng lên muốn đổi tư thế để làm cô.
Hắn đặt Tống Miên quay lại đưa lưng về phía hắn, quỳ gối lên ghế da cứng rắn ở bên trên, một tay đỡ lấy dương vật đã dính đầy dâm dịch ướt át sáng bóng của cô, một tay đỡ lấy eo cô thong thả chậm rãi cắm vào trong.
"Ưm, không cần... A Nghiên không cần nữa…" Tống Miên nắm chặt tay lên thanh dựa phía trước, tủi thân quay đầu lại cầu xin hắn.
Lục Thanh Hoài lại không thương tiếc cô, hắn lần một tay vào trong vạt áo cô nắm lấy rồi xoa bóp một đoạn nhũ thịt mềm mại theo động tác va chạm của hắn không ngừng rung lắc, phía dưới lại dùng sức làm cô.
Bụng nhỏ của Tống Miên bị chặn cứng lại, dâm dịch không thể chạy ra bị nghẹn ở trong giống như là bị nghẹn nước tiểu, cô khó chịu không nhịn được mà khóc lóc.
Cô vừa khóc lóc muốn tránh ra, lại vừa không nhịn được mà muốn thần phục với hắn.
Lục Thanh hoài cũng đã nhận ra chuyện này.
Tuy rằng cô vẫn luôn kêu khó chịu vậy nhưng thân thể lại vô cùng thành thật quấn chặt lấy hắn không chịu cho đi.
Hắn nhìn chằm chằm vào những chất lỏng bị động tác đưa đẩy của hắn kéo ra ngoài vậy theo háng cô chảy xuống dưới, cuối cùng nhỏ giọt lên trên mặt đất vậy phát ra âm thanh tí tách.
Toàn bộ dục vọng nổ tung giống như là pháo hoa, Lục Thanh Hoài nặng nề nuốt nước bọt, bắt đầu đưa đẩy nhanh chóng hơn.
Dương vật thô to bị tiểu huyệt ướt át chặt chẽ của cô gắt gao bao lấy, động tác đưa đẩy gặp phải lực cản rất lớn, bởi vậy cho nên hắn càng dùng sức hơn, tiếng nước dính nhớp cũng càng ngày càng vang lên to hơn.
Lục Thanh Hoài lại đâm thật sâu vào, làm cho cánh mông trắng nõn của cô bị va chạm tới nỗi đỏ lên, ở giữa bờ mông là lỗ thịt đầy đặn nhạt màu dính đầy chất lỏng sáng bóng đang cắn chặt lấy gốc rễ dương vật của hắn, làm cho đám lông mu to cứng dán sát vào âm mao cũng bị dính đầy dâm thủy của cô.
Hô hấp của Lục Thanh Hoài càng ngày càng nặng nề, động tác cắm vào càng ngày càng sâu hơn, mà khoang xe đã sắp lên đến đỉnh này cũng theo động tác của hắn lay động càng ngày càng rõ ràng.
Sau khi cao trào qua đi Tống Miên vốn đã nhũn hết cả người ra, giờ phút này hai chân lại càng không có sức lực, cô mềm oặt ghé vào trên lưng ghế, vừa bất lực lại vừa ấm ức cầu xin người phía sau chưa từng chịu dừng lại: "A Nghiên, anh nhẹ một chút, em sợ hãi…"
"Được, bé cưng, anh làm nhẹ chút." Lục Thanh Hoài áp sát thân mình lại, bắt lấy tay cô, ấn lên vách trong lạnh băng của thùng xe, dịu dàng dỗ cô.
Nhưng dù hắn đã nói như vậy, động tác của hắn lại không có một chút nào là nhẹ hơn cả, ngược lại còn đè cô lên trên vách trong của thùng xe đâm vào càng sâu hơn.
Tống Miên thấy khoang xe của họ đã cách đỉnh điểm chỉ còn lại mấy mét, trong nội tâm thầm nghĩ bọn họ không thực hiện truyền thuyết lãng mạn kia thì thôi đi, còn muốn làm tình ở chỗ vừa công cộng lại vừa riêng tư như vậy, cả người cô đều tràn ngập sự kháng cự, nước mắt cũng càng chảy nhiều hơn.
Lục Thanh Hoài phát hiện ra cô kháng cự, cũng gần như đã hiểu rõ suy nghĩ của cô, hắn cười một cái đầy ẩn ý, cái lỗ tai cô gọi: "Bé cưng."
"Cái gì?" Cho dù xin tha như thế nào cũng vô dụng, Tống Miên trề môi có chút hung dữ trả lời hắn một tiếng.
"Muốn hôn môi." Lục Thanh Hoài thong thả đưa đẩy, hôn lên lỗ tai cô: "Bé cưng, anh muốn hôn môi em."
Tống Miên cực kỳ thiếu nghị lực lại đỏ mặt lên.
Từ lúc nào hắn muốn hôn cô còn phải nói trước với cô như thế.
"Em không thèm…"
Câu làm nũng từ chối của Tống Miên còn chưa nói ra hết, Lục Thanh Hoài cũng đã vừa dịu dàng vừa cường ngạnh vặn cằm cô lại, hôn lên môi cô.
Cánh môi của Tống Miên bị hắn ngậm lấy, cô mở to hai mắt nhìn khuôn mặt tinh xảo đến mức không có một chút thì vết trước mặt.
Hắn nhắm hai mắt lại, hôn rất sâu cũng rất nghiêm túc.
Tống Miên chớp chớp mắt, sau đó lại nhắm mắt lại giống như hắn để cùng chìm đắm vào trong cái hôn triền miên dịu dàng này.
Ngay sau khi cô vừa nhắm mắt lại, giây tiếp theo Lục Thanh Hoài đã mở mắt ra.
Hắn dùng một tay đỡ cái gáy của cô làm cô áp vào phía mình, một tay ôm lấy eo cô làm cho hai người dám chặt vào nhau.
"Bé cưng." Hắn hơi lui về phía sau rồi gọi cô một tiếng.
Tống Miên mê mang mở hai mắt nhìn hắn.
Lục Thanh Hoài cũng chưa nói gì cả, lại hôn lên môi cô.
Tống Miên đang khó hiểu muốn hỏi hắn bị làm sao vậy, lại đột nhiên bị hắn bóp chặt eo đè chặt lại, cảm thụ được từng luồng chất lỏng ấm áp cách một lớp cao su cọ rửa ở trong vách tường mẫn cảm đang co rút lại trong âm đạo.
Cùng lúc đó, thùng xe này của bọn họ cũng đúng lúc dừng ở chỗ đỉnh điểm của bánh xe quay.
Lục Thanh Hoài nhìn bộ dáng ngây ngốc của Tống Miên ác liệt nghĩ, bọn họ không những đã hôn môi ở đỉnh điểm, còn làm tình ở đỉnh điểm nữa.
Như vậy có phải có nghĩa là, cô nhất định sẽ bị hắn làm cả đời này không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]