Tô Doãn Hiên mười mấy năm qua đã gặp qua nhiều người gan lớn, nhưng chưa thấy qua ai to gan như Đan Niên, có nữ tử chưa lấy chồng nào lại ép nam nhân vào góc tường hỏi ‘Lẽ nào là ngươi thích ta?’, ngay cả nữ tử đã kết hôn cũng không hào phóng như vậy.
Khuôn mặt trắng nõn của Tô Doãn Hiên nháy mắt đỏ lên, nhìn Đan Niên nói không ra lời. Thẩm Ngọc từ rất xa nhìn tới, tên Tô Doãn Hiên kia, hắn đã sớm nhìn ra không phải người tốt lành gì, thấy tên này có vẻ tức sùi bọt mép, mặt đỏ mắt cũng đỏ, nếu dám làm ra chuyện gì với Đan Niên… Thẩm Ngọc siết chặt nắm tay, đừng trách hắn không khách khí!
Đan Niên nheo mắt nhìn khuôn mặt giống như trứng tôm luộc chín của Tô Doãn Hiên, thế này mới sực nghĩ đến, mình hỏi quá trực tiếp, tên Tô Doãn Hiên này xưa nay đều rất thẹn thùng, lại là vệ sĩ trung thành của lễ giáo, hỏi như vậy có khi nào gây sốc nặng cho hắn không?
Nhưng thua người không thua trận, lời cần nói cũng đã nói hết, lúc này lại xấu hổ đổi ý chẳng phải là tỏ ra yếu thế trước mặt Tô Doãn Hiên? Đánh chết Đan Niên cũng tuyệt đối không làm.
Dù vậy, nàng cũng thật sự không thể để mặc cho sự tình hôm nay tiếp tục phát sinh. Đan Niên coi như đã sống qua hai kiếp người, Tô Doãn Hiên trong mắt nàng chỉ là một đứa nhỏ vị thành niên, bọn con trai ở vào thời thanh xuân của mình ít nhiều cũng có vào ý tưởng này nọ. Nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409931/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.