“Tỷ tỷ muốn vào hậu viện nhà muội, trực tiếp nói muội muội dẫn tỷ đi là được, cần gì phiền toái mẫu thân a?” Đan Niên cười nói, đưa tay nắm lấy tay Thẩm Đan Vân đi về hướng hậu viện. Đan Niên vốn chỉ muốn trêu đùa Thẩm Đan Vân một chút, nàng mà không đi thì làm sao xem kịch vui được a.
Thẩm Đan Vân thấy Đan Niên sảng khoái như vậy, cảm thấy hoài nghi không thôi. Nàng đang định nói cái gì đó, ai ngờ Đan Niên tuy rằng còn nhỏ, nhưng khí lực không nhỏ, cứ nắm cánh tay nàng cấp tốc chạy về hướng hậu viện. Lúc đi qua cửa nhà chính, nàng suýt nữa ngã sấp xuống, châu ngọc trên đầu đong đưa loạn cả lên.
Thẩm Đan Vân vội đưa tay chỉnh lại búi tóc vốn được chải chuốt rất tỉ mỉ, tức giận trừng mắt nhìn Đan Niên một cái. Đan Niên giả vờ như không thấy được, tiếp tục cười toe toét kéo Thẩm Đan Vân sải bước về phía trước. Chỉ đáng thương cho đôi chân nhỏ bình thường chẳng phải đi bộ bao xa của Thẩm Đan Vân.
Đến ngưỡng cửa thư phòng trong hậu viện, Đan Niên buông cánh tay Thẩm Đan Vân xuống. Thẩm Đan Vân vừa thở phì phò vừa vội vàng sửa sang lại bản thân. Hai người nghe bên trong thư phòng vọng ra tiếng nói chuyện, trong đó rõ ràng có tiếng Tô Doãn Hiên.
Thẩm Đan Vân vui vẻ, ưỡn ngực thắt lưng thướt tha đi vào. Đan Niên ở sau lưng hô: “Ca, Đan Vân tỷ tới rồi!”
Cánh cửa thư phòng khép hờ bỗng kẽo kẹt một tiếng mở ra. Thẩm Ngọc ra mở cửa, liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409930/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.