Giọng Tuệ Nương vang lên từ trong sân: “Đan Niên, là ai đến đấy?”
Đan Niên cuống quít hô lớn đáp, “Người nọ đi nhầm cửa.” Thấy ánh mắt Tuệ Nương không tín nhiệm nhìn mình, lại bổ sung một câu: “Đã đi rồi!”
Đúng lúc này, tiếng đập cửa lại vang lên, như thể đang tỏ ý chống đối Đan Niên. Đan Niên thống khổ ôm trán. Đường An Cung chui ra từ sau lưng Tuệ Nương và Thẩm Ngọc, mặt mày đầy vẻ vui mừng, gõ gõ cây quạt trong tay, cười nói: “Thẩm phu nhân, nhất định là biểu đệ của ta đến!”
Tuệ Nương liền vội vàng tiến lên, kéo Đan Niên sang một bên, tự mình mở cửa viện. Thẩm Ngọc rất có thâm ý nhìn chằm chằm Đan Niên, tên Tô Doãn Hiên kia có thân phận đặc thù như vậy, y theo tính tình của Đan Niên, nhất định sẽ không muối lui tới với hắn. Hiện tại xem ra, Đan Niên còn gạt mình rất nhiều chuyện. Thẩm Ngọc ẩn ẩn cảm thấy rất bất an trong lòng.
Tô Doãn Hiên mặc áo bào trắng, tóc đen như mực búi chỉnh tề trên đỉnh đầu, khuôn mặt tuấn tú, bộ dáng phải nói là thánh khiết không nhiễm một hạt bụi hiện tại trước mặt Tuệ Nương. Hắn hai tay ôm quyền, cúi đầu cung kính hành lễ với Tuệ Nương, “Vãn bối Tô Doãn Hiên đến thỉnh an Thẩm phu nhân!” Quả nhiên là một tiểu công tử phú quý, phong thần tuấn lãng, mặt mày rạng rỡ trăng rằm.
Đường An Cung vội vàng chạy đến trước mặt Tô Doãn Hiên, tề mi lộng nhãn nói: “Doãn Hiên a, sao hiện tại mới lại đây a!”
Tô Doãn Hiên khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409929/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.