Hôm naylà ngày lĩnh lương, tôi mua đồ ăn ngon hơn, tâm tình vui vẻ trở về nhà , xa xachợt nghe thấy tiếng khóc “ô ô”, có phải Tinh Vũ hay không, tôi sợ tới mức chạyngay vào trong nhà, chị Trương đang vừa nghe điện thoại vừa khóc, còn con ởtrong nôi ngủ. Tôi nhẹ nhõm thở ra, sau đó nhìn về phía chị Trương, nhíu mi:“Chị Trương!”
“TiểuPhi...” Chị Trương lúc này hình như đang nói chuyện điện thoại, hai mắt đẫm lệnhìn tôi: “Tiểu Phi!”
Ôm thânmình run run của chị Trương, tôi không biết làm thế nào để trấn an cảm xúc củachị ấy, đã xảy ra chuyện gì?
“ChịTrương, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Là...Là con của chị... Con của chị ở trường đã xảy ra chuyện!” Chị Trương nứcnở. “Vừa rồi, chủ nhiệm lớp của nó gọi điện thoại cho chị, nói... nói con chị ởtrường học té xỉu, kết quả... Kết quả kiểm tra... Là... Là... Bệnh máu trắng!”Lúc chị Trương nói xong lời cuối cùng đã hoàn toàn khóc không thành tiếng.
Bệnhmáu trắng! Đầu óc của tôi choáng váng, ung thư!
Tạisao... tại sao chuyện đáng sợ như vậy lại xảy ra trong gia đình của người phụnữ hiền lành này!
“ChịTrương!”
“Làmsao bây giờ, Tiểu phi, chị chỉ có đứa con này, ba nó mất sớm, chị vất vả lắmmới nuôi nó lớn khôn... Dũng Sĩ của chị, nó xuất sắc như vậy... Tiềnđồ... Tiền đồ của nó...”
“ChịTrương, không nên gấp!” Tôi gắt gao ôm chị ấy, bệnh máu trắng! Phải làm sao bâygiờ, làm sao bây giờ? Gia đình chị Trương làm sao có thể tri trả tiền thuốc menđắt như vậy!
Còntôi... Tôi có năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386929/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.