Hôm naykhông phải cuối tuần, quảng trường khá thưa thớt, tôi tìm một vị trí tronggóc ngồi xuống, thở dài. Có một số việc dần dần nổi lên, tôi không thể thừanhận sự thật.
Vậnmệnh... vận mệnh lại bắt đầu đùa cợt tôi, khi tôi kiên định muốn nắm lấy hạnhphúc không dễ dàng gì mới có được, nó lại bắt đầu trêu chọc không ngừng!
Ngaylúc tôi lo lắng, màn hình LCD trên quảng trường bỗng nhiên phát tin tức. Trênmàn hình, rất nhiều người nhanh chóng tiến vào đại sảnh Đường Triển, khungcảnh hỗn loạn, người mà bọn họ vây quanh kia đang bình tĩnhđi tới. Diệc Diễm!
LàĐường Diệc Diễm, một thân âu phục, biểu tình cẩn thận tỉ mỉ.
Tôiđứng lên, muốn nhìn rõ ràng, rất nhiều người ở quảng trường đều đứng lên, dichuyển gần hơn đến vị trí của màn hình.
Ở trên,hình ảnh vừa chuyển, là người dẫn chương trình.
“Hômnay, người phát ngôn của tập đoàn Đường thị chính thức tuyên bố, tổng tài cũcủa tập đoàn Đường thị Đường Triết Lý tiên sinh đã từ chức, cháu trai haimươi tư tuổi, Đường Diệc Diễm tiên sinh nhận chức tân tổng tài, tập đoàn Đườngthị chính thức đổi chủ. Khắp nơi phỏng đoán...”
Ngườidẫn chương trình sau đó nói gì, tôi đều không nghe được nữa, chỉ biết rằng DiệcDiễm đã thắng, anh đã thành công lật đổ Đường Triết Lý? Thắng rồi sao?
Tôingây dại đứng ở quảng trường, thậm chí không thể tin nổi, Đường Diệc Diễm cứnhư vậy mà thắng ông của anh, một con người tàn nhẫn?
Thànhcông ư?
Giốngnhư Giang lão gia tử? Ông ta già đi, chẳng lẽ, thời gian thật sự là vết thươngtrí mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386881/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.