ĐườngDiệc Diễm không hề tỏ ra tức giận như tôi dự đoán mà giao nắm hai tay lại, nhẹnhàng đặt bên môi, thân mình hơi xoay chuyển một chút, hừ lạnh. “Yêu? Hận? Tiếptheo, không phải em muốn nói với tôi rằng em đối với tôi chỉ có hận?”
Vốn dĩtôi định cố ý kích thích anh, chọc giận anh, cũng giống như bao lần trước đó,thù hận tra tấn nhau rồi tan rã trong đau đớn!
Nhưnglần này lại không, Đường Diệc Diễm bình tĩnh đến dị thường, đôi mắt nheo lại,không chút gợn sóng.
Khôngkhí lập tức ngưng kết khiến người ta hít thở không thông!
“Linh…”Lúc này, tiếng chuông điện thoại bén nhọn đột ngột vang lên trong không gianyên tĩnh, phá vỡ sự giằng co giữa hai người chúng tôi!
ĐườngDiệc Diễm mất kiên nhẫn đứng dậy, đi đến bên bàn làm việc, ánh sáng từ điệnthoại loé ra phản chiếu lên gương mặt anh. Khi anh nhìn thấy số điện thoại hiểnthị, lông mày bất giác nhíu lại!
Có thểlàm cho anh biểu hiện ra loại vẻ mặt này, trừ Đường Triết Lý ra, tôi không nghĩđược nhân vật nào khác.
ĐườngTriết Lý thật thần kỳ! Dường như luôn biết cách xuất hiện ở thời điểm “thíchhợp”, vô cùng thỏa đáng phá vỡ thời khắc ngọt ngào, khắc khẩu, và cả giằng cocủa người khác!
ĐườngDiệc Diễm hé miệng, đứng đó một lúc lâu cũng không chịu tiếp điện thoại, mà đầudây bên kia lại tựa như chắc chắc anh có mặt ở trong này, cố chấp gọi. Tiếngchuông bén nhọn một lần nữa vang khắp cả phòng, cho đến khi Đường Diệc Diễmchịu không nổi phải nhấc máy.
Tôiđứng một bên, cuối cùng cũng nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386849/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.