"Luân, đẩy cho Thy đi! Mình đẩy cho cậu nãy giờ rồi."
Giọng nói lanh lảnh của cô bé gái ở xích đu thu hút sự chú ý của bọn tôi.
Sau khi bọn tôi rời khỏi xích đu một lúc, cậu nhóc cũng tuột xuống, sang trò cầu tuột ở gần đấy, bỏ mặc cô bé con đứng tiu nghỉu ở chiếc xích đu trống trơn. Nghĩ ngợi gì đấy một lát, cô bé con cũng lon ton chạy sang chơi cùng cậu bạn. Chơi được một lúc, bên đấy lại truyền đến giọng nói đầy bất mãn của cô bé gái.
Nói rồi, cô bé kéo tay cậu bạn của mình đi về hướng của chiếc xích đu. Cậu nhóc có vẻ không đồng ý, cố ý đi về hướng ngược lại, cáu kỉnh nói lớn:
"Không thích... Tớ muốn chơi cầu tuột."
Cậu nhóc định kéo cả cô bé gái đi theo mình. Hai đứa trẻ con chẳng ai nhường ai, kéo qua kéo lại mãi. Chợt, cô bé con bị tuột tay, theo quán tính ngã sõng soài, nửa mặt đập xuống cát.
Bọn tôi ở gần đấy nhanh chóng chạy đến, đỡ cô bé dậy. Ba đứa con gái vội vã dùng khăn giấy giúp em làm sạch lớp cát trên mặt, trên người.
Vẻ mặt của cậu nhóc kia vẫn tỏ ra bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra khiến cho bọn tôi cảm thấy khó chịu.
"Miệng đâu? Không biết xin lỗi hay hỏi người ta có sao không à."
Phương áp sát cậu nhóc với vẻ mặt đáng sợ của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595578/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.