"Hôm nay không chơi bóng rổ hả?"
Tôi tò mò, khều nhẹ vào vai Phương, nhỏ giọng.
"Có, mà phải đợi mấy đứa bên lớp kia nữa."
Nói rồi, Phương chỉ tay vào chỗ lớp học thể dục đối diện chỗ chúng tôi ngồi. Bọn họ đang lục tục lấy cặp sách, chắc là vừa học xong.
Tôi hơi ngạc nhiên hỏi:
"Hôm nay chơi với lớp khác nữa à?"
"Lớp của thằng Thực. Hai đứa nhóc của lớp đó đều là người mới nên tao bảo sang chơi cùng, xem như tập luyện luôn."
Phương chậm rãi lật cuốn truyện tranh Conan trên tay, vừa lật vừa nói.
Tôi vẫn chưa đọc kịp trang truyện vừa rồi, thuận tay luồn qua chỗ hở giữa cánh tay và thân người của Phương, lật lại trang vừa rồi. Tay tôi vô tình trượt qua eo của cậu ta nhưng tôi chẳng mấy để tâm, nhanh chóng đọc nốt những chữ còn lại trên trang truyện để Phương lật sang trang khác.
Đọc xong, tôi ngồi thẳng người, không ngừng cảm thán:
"Vụ án này hay nhỉ? Cách thức giết người đỉnh ghê! Không ngờ hung thủ lại là bà vợ, cứ tưởng cô thư ký..."
Nhìn thấy bộ dạng đột nhiên ngây ra của Phương, tôi vỗ mạnh vào vai cậu ta, trêu:
"Sao vậy? Biết được hung thủ xong bị ngu người à?"
Tôi tò mò nhìn theo hướng ánh mắt của Phương, là lớp ban nãy. Thực và một cậu bạn nam khác đang từ từ đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595564/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.