"Cậu nhìn gì vậy?"
Một giọng nữ hơi trầm mang theo đôi chút thanh âm rụt rè đột ngột xuất hiện ở sát bên tai khiến tôi giật thót.
Tôi thoát khỏi dòng hồi tưởng của mình, quay trở về với thực tại. Cô gái vừa lên tiếng cũng bắt chước ngẩng đầu, nhìn về hướng mà ánh mắt tôi vừa dừng lại ban nãy.
"Mình... đang suy nghĩ vài chuyện nên hơi ngẩn người thôi."
Tôi nhìn cô bạn bên cạnh, cười gượng gạo đáp bằng giọng điệu xả giao thường ngày. Xong, tôi hơi lùi về phía sau một chút.
Nhìn cô bạn một lúc, tôi vẫn chẳng nhớ ra tên cô ấy là gì. Tôi có một "căn bệnh" khá kì lạ, thường đột xuất quên mất tên của người khác. Bình thường, tôi vẫn có thể nhớ hết tên của mọi người trong lớp nhưng đôi khi khi bị hỏi đột ngột tên của một người tôi ít tiếp xúc, tôi sẽ chợt quên mất tên của người đó.
Dáng vẻ này, đôi má có vài vết tàn nhan, đôi kính dày cộm, tóc buộc thấp phía sau...
Là "con nhỏ nhà quê" trong miệng của đám Nữ Thần.
Tôi vô thức lẩm nhẩm, cố tìm ra cái tên thích hợp trong danh sách lớp:
"My? Hình như không phải."
"Liên? Hình như cũng không."
"Hân? Phải không ta?"
"Ừ."
Một giọng con gái giúp tôi xác minh nghi ngờ của mình.
Tôi vẫn tưởng giọng nói vừa rồi là giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595563/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.