Ăn xong, vì chưa an tâm với Phương nên tôi không vội về nhà. Chúng tôi quyết định đạp xe vòng quanh những con đường quen thuộc để hóng mát.
Hôm nay trời đã vào đông , những cơn gió lộng bao lấy hai người bọn tôi. Buổi chiều, trời vẫn khá dễ chịu cho nên tôi chỉ mặc mỗi chiếc áo phông mỏng để ra ngoài. Vậy nên, bây giờ, ở sau lưng Phương, tôi đang không ngừng xuýt xoa vì lạnh. Cả đoạn đường, tôi cứ huyên thuyên để làm ấm cơ thể.
"Dạo này, tao có xem một bộ phim học đường hay lắm, mày muốn nghe không?"
Phương đáp gọn lỏn: "Nghe."
Tôi bắt đầu lảm nhảm kể lại nội dung bộ phim, song, khéo léo bày tỏ ý muốn của mình:
"Trong phim có chị nữ phụ biết chơi bóng rổ. Cảnh chị ấy úp rổ, chuyền bóng, lách người cực kì ngầu luôn, còn ngầu hơn cả con trai nữa..."
Dừng lại một chút, tôi lại nói vu vơ:
"Nếu tao cũng chơi bóng rổ thì không biết có ngầu như chị ấy không ha?"
"Mày muốn tao dạy mày chơi bóng rổ phải không?"
Phương trực tiếp vạch trần tâm tư của tôi.
Chỉ chờ có như vậy, tôi lập tức reo lên:
"Bingo!"
Trái với sự kì vọng của tôi, Quân Phương lại phũ phàng đáp:
"Không thích."
Tôi lớn giọng hỏi nó lý do. Được dịp, Phương bắt đầu "kể tội":
"Mày còn nhớ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595562/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.