Tôi mở nắp chai nước đã gần hết của mình, chỉ dám uống một ngụm nhỏ, rồi chừa lại một ít cho khoảng thời gian còn lại của trận đấu. Vừa uống, tôi vừa lườm tên "thủ phạm" đã khiến tôi thành ra thế này kia. Chẳng biết vì lý do gì, dù vừa uống gần hết nước của tôi, thành công trêu tức tôi nhưng vẻ mặt Phương vẫn cực kì cáu kỉnh. Tôi là "bị hại", tôi không giận, cậu ta giận cái gì? 
    Minh Huy nhìn chai nước trên tay tôi, mở lời: 
    "Vân Anh, cho tôi xin miếng nước nhé?" 
    Tôi sực nhớ ra mình chưa đưa nước cho Minh Huy, vội vàng đáp: 
    "À, quên mất. Cậu muốn uống gì?" 
    "Hình như chỉ còn lại nước suối thôi." 
    Ngọc nhắc nhở. 
    Tôi đưa cho Minh Huy chai nước suối đã gần hết lạnh, ngại ngùng nói: 
    "Chỉ còn lại chai này thôi, cậu uống đỡ nha." 
    Minh Huy nhận lấy nhưng không vội uống ngay, nhỏ giọng hỏi: 
    "Cậu có thể cho tôi uống thử nước mà cậu đang uống được không? Nhìn nó có vẻ ngon." 
    "Cái này ấy hả? À, còn một chai mà nhỉ? Đây, cậu uống đi." 
    Tôi sực nhớ ra chai Revive tôi luôn mua sẵn để thưởng cho Quân Phương sau mỗi trận đấu được cất riêng trong cặp của mình nên vội vàng lấy ra, đưa cho Minh Huy. Hôm nay, tôi cũng chẳng chọn Quân Phương nên nghỉ tặng một bữa vậy. Hơn nữa, Phương còn vừa giành uống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595565/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.