Sau khi tắm xong, Tống Sở Thiên thấy Diệp Tử Kỳ đứng đó khuôn mặt nhỏ thẹn thùng động lòng người, liền cảm thấy miệng khô lưỡi đắng vì cảnh phong tình mê người của cô. Nhìn thấy anh quấn khăn tắm ngang hông lộ ra cơ bụng sáu múi săn chắc trông anh thật yêu nghiệt vẻ đẹp mê hoặc của anh khiến cô mê muội
- Ha...ha...haha.. bảo bối em nghĩ gì mà mặt đỏ như cà chua chín vậy_ Tống Sở Thiên trêu cô
- Anh._ cô giật mình không phản bác được, tay nhỏ đánh vào ngực anh, khuôn mặt đỏ ửng lan rộng đến hai bên tai. Lúc này nhìn cô kiều mị đến mê người
- A...._Tống Sở Thiên thở nhẹ ra một tiếng, khuôn mặt đầy tia thống khổ.
- Sao vậy rất đau sao ?_ nhìn anh như vậy khôn mặt cô vô cùng lo lắng khẩn trương
- Đúng vậy, rất đau đó_ thật ra một chút lực nhỏ của cô sao có thể khiến anh đau chứ, chỉ là nhìn vẻ mặt khẩn trương cùng lo lắng cho anh của cô thôi nên anh muốn trêu cô một tí
- Để em gọi Truy Ảnh_ buông anh ra lo lắng muốn chạy đi tìm Truy Ảnh
- Không sao đâu, chỉ cần em thổi nhẹ vào đó sẽ không còn đau nữa_ kéo tay cô lại anh nói với cô
- Thật sao ?_ co dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn anh.
Thổi nhẹ có thể dùng được sao ? Lúc bé mỗi lần cô bị ngã mẹ cô đều thổi cho cô quả thật đỡ đau hơn nhiều.
- Thật là đau em không thổi cho anh sao?_ Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-da-cho-em-gap-anh/3569058/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.