Sao hôm nay...
Trời nóng một cách bất thường vậyy!!! Tôi còn vừa chuẩn bị tươm tất, sạch sẽ mà nó sắp bị hủy hoại rồi đấy! Đã thế tôi còn phải vừa lên phát biểu bài thuyết trình cho toàn trường, vừa lên biểu diễn văn nghệ nữa.
Nếu như hôm nay là một trời âm u, có chút se se lạnh thì có lẽ một buổi khai giảng tuyệt vời rồi!
ㅤ- Nản thật đấy, đột nhiên tớ muốn về nhà hưởng điều hòa thật!
ㅤ- Nhưng chẳng phải trên lớp cũng có sao? - Khánh Ly nhướn mày nhìn tôi.
ㅤ- Nhưng nó chẳng mát tí nàooo. Ơ sao có chút mát mát thế nhỉ.
ㅤ- Cậu đến sớm thật đấy.
Tôi bất chợt giật mình, quay ra sau lưng thì chẳng có gì xa lạ. Chẳng phải là cậu bạn chết tiệt đó sao? Cái người mới sáng ra đã làm phiền tôi rồi.
ㅤ- Sao cậu làm tôi giật mình vậy hả?
ㅤ- Vậy à, tôi xin nhũi nhéee.
Cái nụ cười còn sáng chói hơn hôm nay nữa, thật bực bội làm sao!?
Hôm nay, cậu ta ăn diện rất bảnh bao, cứ như mấy cậu nam phụ trong phim ngôn tình Hàn Quốc í, vừa táo bạo vừa ngầu đét!
Dù chỉ mặc chiếc đồng phục đơn giản, mà lại toát lên vẻ kiêu ngạo, thần thái chỉ với khuôn mặt điển trai đấy sao. Có khi tôi sẽ thích Phan Vĩ Trung chỉ vì nhìn mặt cậu ta quá lâu mất!
Tôi đành chỉ biết đẩy Phan Vĩ Trung ra, rồi lại vừa đi vừa nói chuyện cùng Khánh Ly.
ㅤ- Ái chà chà, cô bạn tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-va-xin-loi/2589269/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.