Tâm lýLâm Tiểu Niên cũng không tồi, khi cả trường đang bàn tán Vu công tử thật sựthích cô hay không, cô vốn bỏ ngoài tai, nên bình thường làm gì, thì bây giờ côvẫn làm việc đó.
Thực sựcó người hiếu kỳ, tìm đến cô chứng thực, cô cười, không giải thích cũng khôngcó phản ứng. Vì cô biết tin đồn không phân biệt đúng sai.
Gần đếnngày thi môn Tin học, một mình Lâm Tiểu Niên nằm ở ký túc xá luyện tập, theothói quen cô lên QQ chờ Niên Cao lên mạng.
ThẩmTam Nguyệt đột nhiên đạp cửa nhào vào phòng nằm đổ xuống giường, không nói lờinào.
“Cậulàm sao vậy?” Lâm Tiểu Niên chưa từng nhìn thấy bộ dáng đó của Tam Nguyệt, đôimắt hơi ửng đỏ, tức giận nhưng vẫn cố nén chịu.
ThẩmTam Nguyệt không thèm để ý đến cô, nét mặt thể hiện sự coi thường và khinh bỉ,hắng giọng, quay lưng về phía cô.
Lúcnày, Quan Lan giống như một trận gió lao vào phòng, không đầu không cuối nói:“Lâm Tiểu Niên, cậu có thấy ví tiền của mình không? Bên trong có 1.500 tệ mớirút, phí đăng ký thi cấp bốn. Hồi sáng rõ ràng để ở đầu giường…”
“Khôngthấy!” Suy nghĩ Lâm Tiểu Niên có sự xáo trộn, đối với Tam Nguyệt và Quan Lan,cô không biết nên quan tâm ai trước.
“TamNguyệt, cậu có nhìn thấy không?” Quan Lan hỏi Tam Nguyệt, người đang tức giận.
ThẩmTam Nguyệt nhìn Lâm Tiểu Niên, lạnh lùng nói một câu: “Cảm thấy lương tâm mìnhcắn rứt, đúng không?”.
“TamNguyệt, cậu nói gì vậy?” Lâm Tiểu Niên ngạc nhiên, Quan Lan tìm ví tiền, tạisao Tam Nguyệt nói cô thấy lương tâm cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/3187274/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.