Kỳ nghỉđông kết thúc, bắt đầu kỳ học mới cũng là dịp lễ Tình nhân.
LâmTiểu Niên một mình đi trong sân ga, nhớ lại cuộc điện mấy ngày trước Vu Hữu Dưgọi cho cô.
Anhnói: “Niên Niên, anh đi đây, anh sẽ đi du học, điều này không phải vì sự nghiệpmà vì tình yêu. Cho em thời gian cũng là cho chính bản thân anh thời gian…”
Lúc đó,cô chỉ muốn khóc nói với anh rằng: “Em không cần!” Nhưng cổ họng như nghẹn đắnglại, không thể nói thành lời.
Cónhững chuyện diễn ra trong im lặng như vậy, không thể trở lại, giống như việchọ chia tay, và anh cũng đi xa từ đó.
Vu HữuDư đã đi du học được một năm, Lâm Tiểu Niên lặng lẽ đếm từng ngày từng tháng,cô cảm thấy dường như nỗi đau cũng vơi dần.
Hơn batrăm ngày đêm trôi qua, tất cả mọi ciệc đều thay đổi, hoặc là tất cả đều khôngthay đổi.
Anh đềnghị chia tay, sau đó ngay lập tức làm các thủ tục đi du học, từ đó biến mấthoàn toàn khỏi thế giới của cô.
Cô kìmlòng không hỏi thăm tin tức của anh, anh đã cho cô thời gian để suy nghĩ, vậythì cô sẽ dùng thời gian ấy để suy nghĩ thấu đáo ý nghĩa của cái được gọi là“Tình yêu”.
Trongkhoảng thời gian đã đi qua, sự chờ đợi, bao dung, nhẫn nại và tận tâm của anh,tất cả đều khắc ghi trong ký ức của cô.
Chỉtiếc rằng, sự mơ hồ và ngây thơ của những tháng ngày đã qua khiến cô đi loanhquanh trên con đường ấy quá lâu. Đến khi cô nhận ra được tình yêu của chínhmình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/3187210/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.