Vu HữuDư rủ Lâm Tiểu Niên đi ăn mỳ trường thọ [3], cô cảm thấy bụng hơi khó chịu liềnnói: “Chi bằng chúng ta nấu một ít mỳ ăn liền, em cũng sẽ hào phóng, mời anh ănmột bữa.”
[3] Người Trung Quốcthường ăn mỳ trường thọ vào dịp sinh nhật - ND
Hữu Dưnói: “Có ai sinh nhật mà lại ăn mỳ ăn liền đâu, thôi đi ăn mỳ trường thọ đi.”
Anh kéocô vào một quán ăn. Quán ăn trang trí vô cùng trang nhã, bên trong thực kháchcũng không nhiều, hai người họ sau khi ngồi ở một vị trí yên tĩnh, Vu Hữu Dư đểLâm Tiểu Niên chọn thực đơn trước, anh đi vào nhà vệ sinh.
Khi VuHữu Dư đi từ nhà vệ sinh ra, nghe thấy Lâm Tiểu Niên đang nói bằng giọng điệungập ngừng: “Vâng… anh cũng nhất định phải vui vẻ nhé.’
Hữu Dưdừng lại một chút, không cần nghe tiếp anh cũng biết, cô đang nói chuyện vớiKiều Hoài Ninh. Chỉ có với anh ta, Tiểu Niên mới bỏ đi sự kiêu ngạo của mình,nói chuyện vô cùng bình tĩnh và dịu dàng như vậy.
Sựhẹn ước ngầm giữa cô và Kiều Hoài Ninh, anh cũng không có cách nào có thể thaythế được.
Mỗi lầnnghĩ đến điều này, Hữu Dư đều cảm thấy thất vọng.
KiềuHoài Ninh do đã quen với không khí ấm áp ở Bắc Kinh, trở về thành phố Cáp NhĩTân không thích nghi được với cái lạnh lẽo ẩm ướt của miền nam, nên bị cảm nhẹ.Anh vốn muốn ở nhà dưỡng bệnh, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, nhớ ra hôm nay làsinh nhật của Tiểu Niên, nên vùng dậy gọi điện thoại cho cô.
Nhưngngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/3187211/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.