Tại một khu biệt thự vô cùng đẹp, to lớn, hoành tráng, trong màn đêm tối, ánh trăng trên trời cao cũng phải e dè, mờ nhạt so với ánh sáng đèn từ khu biệt thự ấy tỏa ra. Một chiếc xe ngừng phía trước, cô nàng Hương Lan từ tốn bước xuống, tư thế nhẹ nhàng toát lên phong thái cao quý, bước vào.
Phía trước mặt cô là người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa, một tay đang cầm một điếu thuốc, tay còn lại cầm một tờ báo, tư thế vô cùng uy nghiêm, nghe thấy tiếng động bước vào, ông đá nhẹ đôi mắt hướng về phía cửa, âm trầm nói:
"Đêm khuya còn đến nhà một đứa con trai, con không còn giữ gìn mặt mũi mình nữa sao?"
Hương Lan vẫn từ tốn dịu dàng nói:
"Sao cha vẫn chưa đi ngủ, cơ thể cha không khỏe mà cứ hút thuốc hoài không tốt đâu, lại thức khuya.."
"Ta không thức đợi con, không kêu con về thì con định khi nào về, đứa con hư."
Nàng ta khẽ cười khúc khích:
"Con hư, con hư, nhưng con đi đưa đồ thôi mà."
"Ta bảo ngày mai sẽ kêu người tới đưa tới rồi mà?"
Hương Lan nhỏng nhẻo bảo:
"Sao con có thể đợi chờ được chứ, đêm nay con phải nhắn tin chúc chàng ngủ ngon mới chịu được."
Người đàn ông tỏ vẻ không vui, không hài lòng chút nào với đứa con gái này của mình:
"Đừng bao giờ hạ thấp mình với một nam nhân."
Nàng bĩu môi:
"Không hạ mình thì biết đến khi nào cậu ấy mới nhìn con."
"Đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-da-den-ben-doi-em/2531905/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.