Hồng đế mới sáng sớm đã cho triệu kiến Cẩm Lý, y còn đang mơ màng đã bị dựng dậy, trong lòng mười phần không cam tâm.
Cẩm Lý quỳ phục dưới điện hồi lâu, chân đã bắt đầu tê cứng mà Hồng đế vẫn không nói gì, y sắp ngủ gật đến nơi rồi.
Bộp!
Cẩm Lý mở mắt, Hồng đế cầm một quyển sớ gõ nhẹ lên vai y, nói:
" Ngươi to gan thật, trước mặt trẫm cũng dám ngủ gật?"
Cẩm Lý vẫn cúi đầu, đáp:
" Thần không dám."
" Ngẩng đầu lên."
Hồng đế ra lệnh.
Cẩm Lý từ từ ngẩng đầu, chiếu vào mắt là hoàng bào chói lọi, Hồng đế đã sắp ngũ tuần nhưng dung nhan vẫn được bảo trì rất tốt, nhìn không ra ảnh hưởng của năm tháng, tóc mai thả tùy ý, vừa có khí độ thiên tử, vừa trầm ổn nội liễm, chỉ có ánh mắt là sâu không thấy đáy, rất hợp với tác phong của bậc đế vương.
Cẩm Lý liếc nhanh một cái, quy củ hạ tầm mắt, Hồng đế cười:
" Mới làm Thượng Tướng được mấy ngày, đã học được thói dò xét rồi?"
Cẩm Lý nghe ra lời cảnh cáo, im lặng không đáp, nhỡ đạp trúng vảy thiên tử, vậy thì lại to chuyện.
" Ai ai cũng nói Cẩm Lý cậy quyền thế, làm việc vô phép tắc. Ngươi mới về kinh được mấy tháng, sao lại dẫn đến mấy lời đồn thổi này rồi?"
Cẩm Lý đáp:
" Thần không rõ."
Hồng đế nhìn y thờ ơ lãnh đạm, trở lại ngồi trên long ỷ:
" Thân là thân binh của thiên tử, đến những điểm này cũng nhìn không rõ?"
Cẩm Lý chậc khẽ trong lòng, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ly-soc-nguyet-khan-phuong-ca/169527/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.