Sáng sớm hôm sau, Lục Sinh dẫn đội đi tuần ngoài tám thành, Cẩm Lý đêm hôm trước uống nhiều rượu, y không say nhưng thức thâu đêm nên sáng lăn lộn mãi cũng dậy không nổi.
Nhưng buổi trưa sau khi hoàn thành việc tuần sáng trở về thì đã không thấy Cẩm Lý đâu, Lục Sinh lại nhọc công đi tìm thêm một lượt.
Cẩm Lý mặc thường phục, tự mình đi tìm tòi khắp các hang cùng ngõ hẻm, lâu lâu lại trêu chọc vài ba con mèo hoang.
" A...xin lỗi..."
Đến trước cổng Tam Kinh, y bị một cô nương va phải, trong giỏ xách của cô nương ấy rơi ra những chùm dâu rừng đỏ mọng, loại quả này rất ít thấy ở kinh thành, Cẩm Lý nhặt lên hỏi:
" Cô nương, cô lấy đâu ra loại quả này vậy?"
Cô nương nọ ngồi xuống nhặt lại vào giỏ, e lệ đáp:
" Không giấu gì công tử, là ta bán."
Cẩm Lý liền ngỏ ý muốn mua, cô nương ấy đương nhiên rất vui mừng, liền mở hàng bán rẻ cho y.
Cẩm Lý cáo từ, xách một tay đầy dâu đem về quân doanh.
Đám trai tráng quân doanh thường ngày khô khan nhưng thấy vật lạ cũng tíu tít như lũ trẻ con vậy.
Vài ngày sau Cẩm Lý lại vẫn bắt gặp cô nương ấy, trên tay vẫn là chùm dâu rừng.
Cô nương cười ngại ngùng hỏi:
" Công tử ngày nào cũng mua như vậy, thật sự không sao chứ?"
Cẩm Lý nhấp một quả nói:
" Không giấu gì cô, nhà ta đông người!"
Nhắc đến gia đình, đôi mắt cô nương ấy hơi ảm đạm, thoáng chút buồn.
" Cô nương, ngày nào cũng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ly-soc-nguyet-khan-phuong-ca/169528/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.