Kitchen & Bar của anh chủ vẫn như mọi ngày, yên tĩnh và trang trọng, người đến ăn trưa tương đối ít. Không phải tôi đang nói anh chủ không làm ăn được đâu mà là thường ngày vốn đã như vậy rồi. Nghe Tử Duy nói nhà của anh chủ rất giàu, đến độ nào tôi không biết nhưng cả nhà hàng cùng lô đất này đều đứng tên sở hữu của anh chủ thì cũng đủ hiểu nhà anh ấy giàu kinh dị đến mức nào.
Đường K là con đường trọng điểm kinh doanh trong thành phố, mọi cửa hàng trên con đường này đều phải chịu một giá thuê mặt bằng rất cao nên giá cả không đời nào rẻ được. Kitchen & Bar có thể xem là ngoại lệ, vì nó không chịu áp lực từ giá thuê mặt bằng, mặc dù giá cả vẫn đắt đỏ như thường nhưng chí ít, nó vẫn nằm trong tầm chi tiêu của tôi và Tử Duy.
Ngay khi bước vào trong, anh chủ ở sau quầy Bar đã vẫy tay chào hỏi, hai đứa chúng tôi liền vô thức đưa tay lên chào lại. Tử Duy không tiến lại chỗ quầy Bar, thay vào đó lại đưa mắt nhìn quanh một hồi, tựa như đang tìm kiếm người nào đó. Tôi cố ý nhìn theo, cuối cùng thành công bắt gặp được bóng hình người yêu cũ của em ấy.
Đó là một cậu trai trạc tuổi chúng tôi, gương mặt tươi cười sáng chói, quần áo trên người trẻ trung, năng động, đặc biệt mái tóc còn được nhuộm lên một màu bạch kim trông rất nổi bật. Nhìn thấy cậu trai đó, trong lòng tôi liền cảm thấy bất an, phải thừa nhận người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785510/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.