Chiều đến, chúng tôi trở lại trại của lớp mình rồi phần ai người nấy tự tham gia vào các trò chơi để tiêu khiển. So với sáng thì buổi chiều là lúc các sinh viên đạt đến trạng thái phấn khích gần như cao nhất nên các trò chơi cũng năng nổ hơn rất nhiều. Ban sáng tôi đã tham gia một trò rồi nên buổi chiều này cũng hơi lười, chỉ muốn ngủ một giấc thôi. Nhưng mọi người biết rồi đấy, giữa khung cảnh náo nhiệt như thế này thì tôi muốn ngủ cũng khó. Cuối cùng đành phải ngồi trong lều rồi giương mắt nhìn ra ngoài.
“Tử Duy, cậu không ra chơi à?”, Nhu Vân đi ra từ sau lưng rồi tò mò hỏi. Tôi ngẩng đầu lên nhìn cô cười cười rồi ra hiệu để cô ngồi xuống bên cạnh. Cô nàng cũng chẳng có chỗ nào ngại nên rất thoải mái ngồi xuống cạnh tôi.
“Trời hanh quá, ra ngoài đứng lâu tớ đau đầu”, tôi nói.
“Cũng phải, thời tiết này đúng là có hơi khó chịu. Mặt khác, sáng giờ cậu đi đâu vậy, tớ không thấy”, Nhu Vân gật gù đáp.
“Tớ đi chơi loanh quanh đây thôi, tiện thể cũng xem đường trước một chút để tối còn chơi Trò Chơi Lớn nữa”.
“Cậu chu đáo thật đấy, chuẩn bị kỹ như vậy”, cô cười nói.
“Cũng không đến mức ấy, trong đầu Thanh Hoa có nhiều trò lắm, cậu ấy đã muốn chơi cả khoa một vố thì tớ đi nhìn đường trước cũng không có ý nghĩa gì đâu”, tôi lắc đầu đáp.
Thanh Hoa không chỉ là Bí Thư của lớp hai mà còn là Phó Bí Thư của Liên chi khoa, “thực quyền” của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-lai/1785461/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.