🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai cánh tay của Phùng Khải như vô lực mà buông thõng xuống, câu nói như một sức nặng vô hình đè bẹp lên lưng của anh. Chỉ là một cô cháu gái nhỏ, vậy mà anh cũng không bảo vệ nổi…



Hứa Ngụy cũng tự tát bản thân rất nhiều, hắn ta tự kiểm điểm như không thể dừng lại, cho đến lúc trên má in hằn vết tay vẫn không ngừng trách móc.



“Tại tôi! Là tại tôi ngốc, không bảo vệ được tiểu thư, để cô ấy ra ngoài… Đều là tại tôi…”



Phùng Khải mím chặt môi bật người dậy, anh ta túm lấy cổ áo của Hứa Ngụy mà giáng một đòn đánh thật mạnh vào mặt của hắn. Hứa Ngụy đứng im chịu trận, hắn biết trận đòn này là đáng, thậm chí còn không đủ để bù đắp một góc nỗi đau của Chu Linh Vân.



“Phùng Khải, đừng đánh nữa…”



“Ngu xuẩn! Ngu xuẩn! Tại sao lại không chăm sóc tốt cho con bé? Tại sao? Tại sao?!”



“Được rồi, dừng lại đi…”



Trình Thiếu Khanh vội đứng ra can ngăn, nhưng Phùng Khải đang vô cùng bực tức. Buông được hắn ta ra, anh cũng tự đánh bản thân mình, ngã xuống ghế mà ôm lấy mặt.



“Tại sao… tại sao tôi không bảo vệ được con bé… đúng mà một thằng vô dụng, tôi đúng là một tên vô tích sự!”



Bây giờ cả ba người ai cũng tự trách bản thân mình, ai cũng tự làm thương chính bản thân mình, vậy còn ai có thể dũng cảm đối mặt được với Chu Linh Vân? Bác sĩ lúc ấy cũng từ phòng khám đi ra ngoài, gọi.



“Ai là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579862/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cấm Kỵ
Chương 39: Nhổ cỏ không tận gốc, xuân tới cỏ lại mọc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.