Chỉ khi Dương Mỹ An đứng ra nói, Phó Quân Sơn mới buông tha cho Vãn Nghiên Tuyết.
“Cô tốt nhất nên giao dịch thông tin đó với chúng tôi. Chu Ninh Sương cô ta vừa sai người bắt em trai cô, có lẽ là muốn dùng nó để đối phó.”
“Cái gì?” Vãn Nghiên Tuyết hốt hoảng, nhưng vẫn không quên cảnh giác. “Làm sao biết được các người có lừa tôi hay không?”
“Cô có thể thử chờ, nhưng tính mạng của em trai cô có chờ không thì… tôi không chắc.”
Cô ta chần chừ, Chu Ninh Sương là một con cáo nham hiểm thế nào làm sao cô ta không biết. Bảo sao vừa nãy cô ta lại đồng ý nhanh đến như vậy, còn nghĩ là…
“Nếu tôi đồng ý, tôi được gì từ các người.”
“Tôi sẽ tạm thời bảo vệ được chị em cô khỏi Chu Ninh Sương, sau đó sẽ đưa cô lên làm chủ biên của tòa soạn cô muốn.”
Nói rồi, Dương Mỹ An quay lại hỏi Phó Quân Sơn.
“Chú có quen biết với mấy bên tòa soạn không?”
“Ừm… có chút…”
“Có thể không?” Cô hướng mắt về phía Vãn Nghiên Tuyết.
Phó Quân Sơn nghĩ ngợi một chút, sau đó cũng gật đầu. Vãn Nghiên Tuyết mặc dù không biết hai người là ai, nhưng có một số chuyện không nên biết vẫn hơn. Cô ta chỉ đồng ý trao đổi với hai người, rồi đưa cho họ một chiếc usb.
“Mong hai người giữ chữ tín.”
Mấy ngày liên tiếp kể từ khi điều trị bằng phương pháp của Jason William, Lục Sở Ngạo ngày nào cũng mơ thấy ác mộng, mọi thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579860/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.