“Em gái xinh đẹp, uống với anh vài ly nào!”
“Biến thái, mau cút đi!”
Lâm Mục Hoàn cầm chai rượu trên tay ngửa mặt cười sỗ sàng như thể vừa chinh phục được thứ gì đó. Hắn uống đến mức hai má đã đỏ hồng, thấy ai đi qua liền ghẹo người đó, căn bản không có điểm dừng.
Đến khi một người đàn ông mặc đồ đen đi tới, hắn liền thận trọng im lặng, không mở miệng trêu chọc hay đe dọa. Đến khi người đàn ông ấy liếc mắt nhìn, như một phản xạ tự nhiên, hắn vội đứng dậy chạy vụt đi, hệt như tên côn đồ còn đang tỉnh táo.
Lục Sở Ngạo chạy vụt đuổi theo sau, hắn liền chạy tới một con hẻm nhỏ, thân thủ không nhờ lại nhanh nhẹn, luồn qua hết chỗ này đến chỗ kia. Hắn chỉ không ngờ rằng, Trình Thiếu Khanh đã sớm đợi hắn sẵn ở phía cuối đường hẻm. Nhận thấy cả hai đã tới gần, Lâm Mục Hoàn đu người bám víu lên cành cây đang sà xuống con hẻm nhỏ, trước khi trốn đi còn nhếch miệng cười khiêu khích.
“Chúng mày không bắt được tao đâu!”
Lâm Mục Hoàn sao lại nhanh nhạy đến mức này, cả hai người hợp sức còn chưa kịp làm gì đã để hắn chạy thoát. Tên này… quả thực không dễ đối phó.
“Chết tiệt! Để hắn chạy mất rồi!”
“Hắn ta không trốn được lâu đâu.” Lục Sở Ngạo cởi bỏ găng tay, chậc miệng quay người rời đi.
Reng reng…
Tiếng chuông điện thoại vang lên trong đêm tối, Lục Sở Ngạo nhíu mày cầm nó ra, thấy được tên của đối phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ky-2/2579850/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.