Để yên cho em học coi, hai con mắt anh gian tè vậy ai mà học cho được.
An dùng tay quay mặt Thái đi chỗ khác nhưng nó lại trở về nơi bắt đầu ngay lập tức.
-Em học phần em, anh nhìn phần anh có liên quan gì đâu, ai biểu vở sách không nhìn lại thích nhìn anh thì chịu thôi.
Cái lý sự cùn của Thái làm An bực không chịu nổi, chưa thấy ai kỳ lợm như tên này. An bực bội nhìn Thái cảnh cáo.
-Có để yên cho người ta học không hả? Em méc ba bây giờ.
-Yên thì yên, hung dữ.
Thái giả vờ giận cúi xuống nghịch điện thoại, phải hung dữ vậy mới được yên ổn học hành chứ.
Nhưng chỉ ngồi yên được vài phút, buồn chán quá Thái không chịu được thế là phải tìm cách chọc ghẹo An.
-Thỏ, muốn nghe chuyện ma nữa không?
Đấy, tên này lại tiếp tục giở trò nữa đây. An trợn mắt nhìn Thái hăm dọa.
-Anh mà kể thì đừng trách em độc ác.
Thái bật cười với câu nói của An, cô thì làm gì được anh mà sợ chứ.
-Sợ chứ gì, đúng là thỏ nhát gan.
-Không có gì đáng sợ hết, chẳng qua là em không muốn lãng phí thời gian vào những câu chuyện xàm xí của anh thôi.
Nói xong An cũng tự nể phục mình, công nhận mình kiếm lý do cũng hay phếtđấy chứ. Sau lần hù dọa trước, An học được bài học là không bao giờ đểlộ điểm yếu của mình cho Thái biết, nếu không anh ta cứ suốt ngày lôi ra chọc phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326698/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.