Sáng đi học với hai con mắt thâm quầng vì mất ngủ, An chỉ ước gì hôm nay là chủ nhật để thoải mái ngủ một giấccho đã thôi. Nhớ lại chuyện tối qua, quả thật là một đêm kinh hoàng đốivới cô. Cứ hễ nghe bất cứ âm thanh gì cô cũng nghĩ đến chuyện đó, càngsợ càng khó ngủ, mà ngủ không được thì càng sợ hơn. Cứ thế An nằm cả đêm không ngon giấc được, mỗi lần thiu thiu ngủ lại giật mình thức giấc vìác mộng, thật là kinh khủng.
-Làm gì mà mặt mũi như đưa đám vậy hả?
Khoa nhìn thấy An mới qua một đêm mà đã te tua xơ mướp như vậy nên thắc mắc.
-Buồn ngủ.
-Tối qua không ngủ à?
-Ừm.
-Sao thế?
-Sợ ma. Mà thôi không nhắc đến chuyện này nữa mất công tối về lại sợ.
Khoa cũng bó tay với con nhỏ bạn, trước giờ có bao giờ nghe An nhắc đến chuyện ma quỷ bao giờ đâu, tự dưng giờ lại sợ.
Hai đứa tung tăng vô trường vô tình gặp Thùy An, nói vậy thôi chứ thật ralà Thùy An cố tình đứng đợi cô em của mình. Thấy An, cô cười thật tươinhư chưa từng có chuyện gì xảy ra.
-Thái An.
Nghe gọi tênmình, An quay lại và vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy chị, cô bối rốithấy rõ, nếu có thể Khoa chỉ muốn kéo cô tránh xa chị mình ngay lập tức.
-Ba vẫn khỏe chứ, em và ba sống tốt không?
Thùy An hỏi han làm cả Khoa và An nhìn nhau ngạc nhiên, sao hôm nay chị ấylại thân thiện và ngọt ngào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-em-roi-xa-anh-nua-buoc/2326696/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.