"Ngoại tổ mẫu.” Tần Nghi Ninh vừa vào cửa đã thấy nữ quyến Tôn gia mặc tang phục đang ở trong phòng, nàng không cầm lòng được, vành mắt đỏ lên.
Thực tế thật là tàn khốc, chỉ trong thời gian một đêm, tai họa đã thành sự thật, cả nhà bị tịch thu tài sản và toàn bộ nam đinh bị xử trảm, mọi người vĩnh viễn âm dương cách biệt.
Định Quốc công phu nhân nhìn thấy Tần Nghi Ninh, nước mắt tuôn trào: “Nghi tỷ nhi, cháu đã tới rồi. Cháu tới như vậy không sao chứ?”
“Dạ không sao. Trên đường đi, cháu rất cẩn thận, không để người khác chú ý.” Tần Nghi Ninh hành lễ với hai người mợ và chị em họ, mọi người cũng đều đáp lễ rồi ngồi xuống, trong lúc nhất thời, cũng không biết nói gì.
Tâm trạng mọi người chìm đắm trong nỗi đau buồn, nhìn thấy vật gì cũng nghĩ tới những nam giới trong nhà, cũng không biết là ai không kìm được tiếng thút thít. Tiếng khóc này như đám lửa rừng cháy lan khắp đồng cỏ, khiến ai nấy đều nước mắt ràn rụa.
Tần Nghi Ninh và ngoại tổ mẫu cùng hai người mợ ôm nhau khóc trên vai nhau, mãi tới khi hai mắt của Tần Nghi Ninh sưng đỏ, Định Quốc công phu nhân mới gạt nước mắt, hít sâu một hơi, khàn khàn nói:
“Tin tức bên ngoài ta đã nghe nói. Mấy người ngoại tổ phụ của cháu đã có bách tính âm thầm tẩm liệm giúp cho rồi. Ta biết việc này là cháu lo liệu. Vào thời điểm mấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116688/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.