Chung đại chưởng quỹ nói: “Nếu là chuyện khác thì cũng không đến lượt tiểu nhân biết, chỉ là chuyện này lớn, cũng là nghe được khách tới uống rượu nói chuyện phiếm nói ra, mấy ngày trước, Hoàng hậu nương nương từng truyền chỉ dụ triệu kiến mẫu thân của cô nương.”
Nghe vậy Tần Nghi Ninh rất sợ hãi, đôi gò má trắng nõn hơi tái nhợt đi.
Tính tình Tôn thị như thế nào, Tần Nghi Ninh hiểu rất rõ. Tôn thị là một người không gặp chuyện cũng muốn làm ầm ĩ cho ra chuyện, huống hồ là quan hệ như vậy giữa Tào gia và phủ Định quốc công. Sợ là Hoàng hậu không tìm Tôn thị gây phiền phức thì cũng khó tránh khỏi Tôn thị muốn dùng lời lẽ xúc phạm Hoàng hậu, huống chi Hoàng hậu tự dưng truyền chỉ triệu kiến Tôn thị, tuyệt nhiên không có lòng tốt.
Tần Nghi Ninh lo lắng hỏi: “Vậy tình hình của mẫu thân ta thế nào?”
“Việc này chúng tôi thật sự không biết. Tuy nhiên, với thân phận Thái sư phu nhân, có lẽ Hoàng hậu nương nương triệu kiến, cũng sẽ không có gì đáng ngại.”
Tần Nghi Ninh gật đầu, hít sâu mới hơi mới lấy lại bình tĩnh, có phần lo lắng muốn về nhà ngay.
“Bên ngoài có người đang chờ ta, ta sẽ về phủ trước đã. Nếu để trưởng bối trong phủ đợi lâu cũng không tốt, chuyện làm ăn hôm khác chúng ta sẽ nói.”
Chung đại chưởng quỹ gật đầu tỏ ý đã hiểu, rồi lễ độ đưa Tần Nghi Ninh lên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116624/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.