"Việc Đông gia dặn bảo đã được bố trí thỏa đáng, đêm nay sẽ hành động. Đông gia có muốn đích thân đi xem không?” Trong mắt Chung đại chưởng quỹ lóe lên vẻ hưng phấn.
“Tình cảnh đặc sắc như vậy, đương nhiên là ta muốn đi xem rồi, chỉ là ta không tiện ở lâu ở bên ngoài, không bằng để ta nghĩ một biện pháp, đi nhờ con đường sáng của cha ta.”
Tần Nghi Ninh đưa bàn tay trắng nõn đeo vòng tay bằng ngọc hình hoa sen vuốt ve chén trà bằng sứ trắng, móng tay óng ánh, trắng hồng khẽ gõ vào thành chén, đột nhiên cười nói: “Mà thôi, cha ta đa mưu túc trí, ta muốn giấu ông ấy hoặc tạm thời lừa dối ông ấy cũng không phải là hành động sáng suốt.”
Chung đại chưởng quỹ gật đầu tán đồng, cười nói: “Theo ý của lão hủ, không bằng đông gia nói hết sự thật với Hầu gia, bằng không để hiểu lầm sẽ không tốt.”
“Đúng là như vậy.” Tần Nghi Ninh lập tức thấp giọng xác nhận lại một loạt các bố trí rồi lập tức trở về phủ.
Sau giờ Ngọ, Tần Nghi Ninh dẫn theo Ký Vân đã tới thư phòng ngoại viện.
Khải Thái đang ngồi xổm bên cạnh bồn hoa ở hành lang cắt tỉa cành lá một chậu trà hoa nhài, nghe tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tần Nghi Ninh, hắn vội hành lễ: “Tứ tiểu thư.”
“Cha ta có ở trong không?”
“Dạ có, bây giờ tiểu nhân đi bẩm báo Hầu gia.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116553/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.