Phường Tụ Hiền tọa lạc ở thành Bắc của kinh thành, bên cạnh Sùng An Môn của thành Bắc, nếu tiếp tục đi tới thì sẽ ra khỏi kinh thành. Nơi này dân cư cũng không đông đúc lắm, nhưng có mấy nhà giàu có tọa lạc.
Nơi Chung đại chưởng quỹ dẫn Tần Nghi Ninh đến xem, gọi là ngõ Vĩnh Khang, một nơi yên tĩnh, rất gần Sùng An Môn, xung quanh cũng không có những tòa nhà lớn, mà chỉ có một số ngôi nhà bình thường. Sâu trong ngõ, có thể thấy một cổng lớn sơn đen, ngoài cửa có hai hán tử nhàn rỗi đang ngồi xổm trên mặt đất nói chuyện phiếm.
Nhưng khi xe ngựa chạy qua, tiếng bánh xe lăn trên đường khiến hai hán tử cao to kia quay đầu lại nhìn, thấy vậy, Tần Nghi Ninh sợ hãi vội vàng buông rèm cửa xuống, nhích người về phía sau một chút.
“Những người này nhanh nhạy lắm!”
“Đúng vậy, người do ta bố trí may mà cũng nhạy bén nên mới không bị bọn họ phát hiện. Có lẽ hai người này có nhiệm vụ canh chừng ở đầu ngõ.” Chung đại chưởng quỹ lại chỉ vào mấy chỗ bên ngoài: “Có lẽ những người đi tản bộ trên đường này đều là người của bọn họ. Đừng thấy mặt tiền của cửa hàng nhỏ mà lầm, vì bên trong cũng là một viện theo cấu trúc nhị tiến, cho tám mươi, một trăm người ở là không thành vấn đề.
Tần Nghi Ninh liền gật đầu: “Nơi này quả nhiên kỳ lạ. Ở đây cũng chỉ có một lối ra hay sao? Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116556/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.