Mãi đến sáng sớm, vụ cháy lớn ở phường Tụ Hiền mới được dập tắt, nhưng kỳ lạ là nhà lân cận ngôi nhà bị cháy đều là nhà trống, tối đa chỉ có hai người trông nhà, do đó vụ cháy không gây thương vong cho người.
Càng kỳ lạ hơn là người trong ngôi nhà bị cháy chỉ còn lại bốn người, hơn nữa miệng ai nấy đều kín như bưng, không nói lời nào, Thủy Long cục và Ngũ Thành Binh Mã ty tận mắt thấy từ trong nhà chạy ra không dưới ba mươi người, thế nhưng bây giờ sau một đêm, dường như họ đều tan biến.
Bọn Từ Mậu mơ hồ nhận thấy sự việc không ổn, vội vàng báo cáo tin tức cho Tào Quốc trượng.
Tào gia.
Tỳ nữ, người hầu ở thư phòng ngoại viện đều bị quản sự bố trí đi làm việc khác, quản sự đứng trước cửa viện, bất cứ ai cũng không được tới gần nửa bước.
Tào Quốc trượng ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế quan mạo (1),vẻ mặt u ám, ngón tay cái đeo ban chỉ(2) run run, cho thấy ông ta đang phẫn nộ.
(1) Quan mạo: ghế có hình dáng như mão quan thời xưa.
(2) Ban chỉ: là một công cụ giống như chiếc nhẫn dùng để bắn tên, trên ban chỉ có một chỗ lõm xuống, dùng để giữ dây cung khi nạp tên, đề phòng tay bị trầy da.
Ngồi đối diện với ông ta là một cô gái chừng mười bảy, mười tám, vóc người cao lớn và nở nang, lông mày rậm, mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116551/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.