Trong Tùng Sơn trùng điệp giáp giới giữa Đại Chu và Đại Yên, có một sơn cốc thần bí gọi là “Thiên Cơ cốc”, người trong giang hồ đều biết Thiên Cơ Tử xuất thân từ Thiên Cơ cốc với những kỳ nhân dị sĩ, chỉ có điều rất nhiều người đều chỉ nghe nói tới Thiên Cơ cốc, nhưng xưa nay không ai có thể đích thân tới Thiên Cơ cốc nhìn xem.
Có người nói, Thiên Cơ cốc hoàn toàn không tồn tại ở thế tục.
Cũng có người nói, xung quanh Thiên Cơ cốc toàn là chướng khí, người đến gần không ai sống sót, đương nhiên không ai có thể vào cốc.
Lại có người phân tích, chung quanh Thiên Cơ cốc nhất định bố trí kỳ môn độn giáp, người bình thường không thể phá giải, bởi vậy tìm không được cửa vào Thiên Cơ cốc, không thấy được tiên cung của Thiên Cơ cốc.
Mà lúc này Bàng Kiêu đang ngồi trên một cái ghế nhỏ trước cửa một căn lều cỏ trong rừng sâu nơi giáp giới giữa Đại Chu và Đại Yên, sầm mặt trừng mắt nhìn thanh niên dung mạo anh tuấn nhưng mặc áo choàng đầy mụn vá, nhận lấy cái chén gỗ từ tay hắn, uống một ngụm, rồi phun phì phì ra hai ba cuống lá trà.
“Ngươi đó, coi như là đệ tử của Thiên Cơ Tử! Sư phụ ngươi là một cái máy cào tiền, ngươi lại là một con quỷ keo kiệt, sao sư môn các ngươi toàn là người như thế! Đây là lá trà gì? Cũng có thể dùng để uống sao?”
Bàng Kiêu khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116510/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.