Hôm nay Hoàng hậu không trang điểm đậm như thường ngày, trang sức châu ngọc, mà chỉ trang điểm rất nhạt, môi chỉ thoa một chút son bóng, cả người trông tái nhợt và tiều tụy, thật sự khiến người khác thương xót.
Hoàng đế đã quen nhìn dáng vẻ diễm lệ, dung mạo tươi đẹp của Hoàng hậu, giờ đây nhìn thấy ả trang điểm trang nhã như vậy, thì đưa bàn tay to vuốt ve mái tóc dài mượt của ả ta, trong lòng đau xót.
“Cục cưng của trẫm, người yêu dấu của trẫm, nàng xem nàng kìa, chỉ mới có một ngày mà đã tiều tụy như vậy rồi. Có phải nàng đang trách trẫm bất lực, không thể làm thịt Tần thị cho nàng trú nhan?”
Hoàng hậu tựa đầu trên đầu gối của Hoàng đế, tóc dài phủ xuống chân ông ta, ngẩng lên nhìn Hoàng đế, nói: “Sao thần thiếp lại trách Hoàng thượng chứ? Thần thiếp chỉ buồn cho thời vận của mình không tốt, rốt cuộc không địch nổi người mà Thiên Cơ Tử phán là “có mệnh cách tốt”. Chỉ có điều, thần thiếp không hiểu, rõ ràng là trước đó Thiên Cơ Tử tính toán ra thần thiếp dùng thịt của Tần thị thì có thể trú nhan, vì sao không lâu sau lại phán là mệnh cách của Tần thị vô cùng tốt, là bùa hộ mạng có thể bảo vệ giang sơn Đại Yên được yên ổn? Thần thiếp nghĩ, lời nói của Thiên Cơ Tử trước sau trái ngược, rất là mâu thuẫn.”
“Đúng vậy. Trẫm cũng nghĩ như thế. Có thể bọn họ là người nước ngoài, không suy xét kỹ càng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116508/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.