Nhất thời, Tần Nghi Ninh vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Có thế nào nàng cũng không ngờ được rằng đội ngũ Yên triều đầu hàng lại gặp phải thổ phỉ!
Dọc đường đi họ vẫn rất thuận lợi, bởi vì là cựu thần đầu hàng, đội ngũ của họ chỉ có một trăm binh lính Hổ Bí “hộ tống”, mà phần lớn binh mã Hổ Bí còn lại thì đã hồi kinh vào mười ngày trước. Thân là bên đầu hàng, Uất Trì Yến không được mang binh lính theo, tổng cộng chỉ có mấy hộ vệ trung thành.
Tần gia thì lại khá hơn một chút. Những mật thám mặt nạ bạc của Thái Thượng hoàng mất chủ cũ, lại vì Thiên tử phút chốc thành kẻ bề tôi mà không được chủ mới trọng dụng, hôm nay đã về cả dưới trướng Tần Hòe Viễn. Nhưng những người này đã bị Tần Hòe Viễn cho đi làm việc cả, mật thám mặt nạ bạc theo họ chỉ còn có bốn người, cộng thêm Tào Vũ Tình nữa là năm, sao có thể bảo vệ được toàn bộ?
Tần Nghi Ninh đeo vội đôi giày ống đế mềm vào, chưa kịp xuống xe thì phía trước đã có thổ phỉ vung mạnh đao lớn lấp loáng giục ngựa chạy tới.
Trong đoàn xe, người già phụ nữ trẻ em đều đủ cả, nhất thời tiếng kêu la, tiếng van vỉ thảm thiết bên tai vang mãi không dứt, có người chạy trốn tứ tán, cũng có người giục ngựa chạy như điên.
Cả đoàn xe bị chia tách, ba chiếc xe ngựa trước mặt Tần Nghi Ninh cũng bị thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116279/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.