Lý Khải Thiên ngẩn người ngắm nhìn một chậu cảnh san hô trong góc phòng đến xuất thần, tâm tình trong ánh mắt giằng co bất định, cứ như vậy nửa canh giờ, vẻ do dự trên khuôn mặt y mới tan biến, trở nên kiên quyết.
“Lệ Quan Văn.”
“Dạ có nô tài.” Lệ Quan Văn vẫn đứng ở chỗ khuất, Lệ Quan Văn lập tức bước tới hành lễ.
Giọng Lý Khải Thiên vang vọng trong ngôi điện rộng rãi: “Đến cung Từ Ninh, tặng cho Hạ Lan một số vải vóc đang thịnh hành. Nói với Hà Hương, phải hầu hạ chủ tử chu đáo, chớ có tà tâm, trẫm biết được nhất định không tha!”
“Dạ. Nô tài đi ngay. Thánh thượng, tối nay có lật thẻ bài không?
Lý Khải Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Trẫm đến chỗ Hoàng hậu.”
***
Mấy ngày gần đây, cuộc sống của Tần Nghi Ninh càng yên bình. Từ hôm gặp hai thị thiếp của Bàng Kiêu, sau khi bị hắn nổi giận trách mắng một phen, nàng liền bị cấm túc. Cảnh sắc ở Tố Tuyết Viên rất hợp ý nàng, người hầu cũng là tâm phúc do Bàng Kiêu bố trí, hàng ngày nàng và Liên Tiểu Chúc kề cận, lúc rảnh rỗi nàng lại dạy nó đôi điều.
Chẳng hạn, nàng cố ý đặt ra nhiều câu hỏi để luyện cho Liên Tiểu Chúc trả lời. Nàng cũng dạy nó một số kiến thức và phép tắc thông thường, kể cả nấu nướng và trà đạo. Nói tóm lại là, hễ nàng thấy Liên Tiểu Chúc không biết điều gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116227/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.