"Tin gì vậy?” Tần Nghi Ninh nghi hoặc đi tới trước mặt Bàng Kiêu.
Bàng Kiêu đưa tay ôm vai nàng, vừa đi vào nhà, vừa nói: “Hôm qua Tả Tiến Vĩ làm Thánh thượng tức giận, Thánh thượng phân phó kéo hắn ra ngoài đánh ba mươi trượng, lập tức bị cách tất cả chức quan, hôm nay ngồi không ở nhà rồi.”
Tần Nghi Ninh mỉm cười, tỏ vẻ không muốn bình luận.
Từ lâu nàng đã dự liệu được kết cục không tốt của của Tả Tiến Vĩ, Hoàng đế Đại Chu đa nghi, mà Tả Tiến Vĩ gửi về những bản tấu mâu thuẫn nhau, còn làm hại y phải huy sư động chúng, triển khai thanh thế lớn như vậy, khiến cho những mâu thuẫn vốn được che giấu kỹ bỗng chốc phơi bày ra ngoài sáng.
Chu đế lòng dạ thâm trầm, lần này lại bị làm lộ ra mánh khóe, mất thể diện, làm sao còn có thể tha thứ cho Tả Tiến Vĩ.
Cho dù Tả Tiến Vĩ có tài thông thiên triệt địa, nhưng đã bị Hoàng đế Đại Chu nghi ngờ thì tiền đồ cũng không còn.
Bàng Kiêu thấy nàng không mảy may kinh ngạc, vừa thầm tán thưởng vừa thích thú, đưa ngón trỏ vuốt mũi nàng, cưng chiều nói: “Nàng phản ứng bình thản như vậy, khiến ta cảm thấy mình không có chút thành tựu nào. Vừa rồi ở trong thư phòng, Từ tiên sinh, Tạ tiên sinh đều khen nàng liệu sự như thần, ta nghe mà trong lòng rất đắc ý, nhưng ngoài mặt không tiện khoe khoang, khổ sở lắm mới nín nhịn được, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-duong-quy-yen/3116225/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.