Lục Niệm Từ mím môi, thật sự giờ cô không biết làm gì cả. Giang Tùy giờ trần thân trên chỉ vỏn vẹn chiếc quần lót.
“Anh tự giải quyết đi. Em… Bụng em không khỏe.”
Giang Tùy nghe cô nói như vậy càng lo lắng, anh nắm lấy tay cô.
“Em bị thương phải không? Để anh xem.”
Anh vén áo kiểm tra một vòng, rồi lại khụy xuống kiểm tra chân cô. Thấy không có gì anh mới thở phào.
“…” Lục Niệm Từ. Giang Tùy này cô nên khen hay là chê đây. Cô dù sao cũng là phụ nữ mà. Có cần tự nhiên như vậy không.
Thấy cô vẫn ngây ra.
Giang Tùy nắm lấy tay cô.
“Niệm Từ! Em còn khó chịu không? Cần đến bệnh viện không? Hay là gọi bác sĩ đến đi giờ này cũng không còn sớm.”
Rõ ràng là anh muốn ra ngoài lấy điện thoại gọi cho bác sĩ thật.
Lục Niệm Từ giữ tay anh lại.
“Em không sao. Anh lo tắm đi không cần khẩn trương như vậy.”
“Sao không khẩn trương cho được. Em đợi anh khoảng vài phút bác sĩ liền đến.”
Lục Niệm Từ vòng tay ôm lấy anh, mặt cọ nhẹ vào tay đan cố định lại phía trước.
“Em thật sự không sao. Giang Tùy! Anh yêu em đến vậy sao?”
Giang Tùy ôm lấy cô. Thật sự là vướng víu muốn chết. Biết vậy đã không giả vờ rồi. Anh hôn lên đỉnh đầu cô.
“Nếu moi tim ra em tin anh cũng làm. À mà không đuợc. Nếu moi ra thì thằng khác hời quá rồi.”
Lục Niệm Từ cười khúc khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419947/chuong-36.html