Phía đối diện, Tống Nam nhìn thấy cảnh này liền lao đến. Tuy nhiên, đối với người có học như anh ta nhìn thấy bọn đầu gấu có chút sợ hãi là thật.
“Dừng tay lại.”
Lục Niệm Từ cũng nhìn sang.
Anh ta lao đến chắn phía trước.
“Em đừng lo, anh sẽ bảo vệ em.”
Sự tự tin của anh ta khiến Lục Niệm Từ cũng ngạc nhiên. Một người chỉ biết đến học, trói gà không chặt như anh ta hôm nay lại…
Nhưng hiện tại, cô cũng không để tâm lắm. Kéo dài được thêm một chút thời gian đó là việc cô cần.
Bọn họ nháy mắt.
Tống Nam liền lao đến, đánh một tên ngã xuống. Cũng bị chúng đánh mà ngã xuống, có vẻ rất đau đớn.
Lục Niệm Từ cúi xuống đỡ lấy anh ta.
“Anh có sao không?”
“Anh không sao. Em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ bảo vệ em.”
Một tên trong số đó, tay cầm gậy tiến lên phía trước.
“Thâm tình thật. Bọn này sẽ thành toàn cho hai người.”
Lục Niệm Từ nhíu mày.
“Tôi đã gọi cảnh sát. Nếu không muốn uống trà cùng họ thì đi ngay lập tức.”
“…” Bọn họ nhìn nhau rồi lại cười phá lên.
Tên cầm đầu nhíu mày trước sự bình tĩnh này của Lục Niệm Từ. Hắn ta rút con dao ra chỉ về phía hai người.
Tống Nam liền đứng dậy, nuốt nước bọt. Rõ ràng là không nói đến họ có vũ khí mà.
“Em đừng sợ, có anh ở đây rồi.”
Tên cầm đầu nhếch môi, ở Giang Thành này bọn họ chẳng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419945/chuong-34.html