Lục Niệm Từ nhắn tin cho Trần Oanh về lịch trình của mình có chút trì hoãn do một số việc. Bảo cô ấy liên hệ với Giang tổng.
Kết quả thật sự như Giang Tùy nói. Anh ta ậm ừ nói sẽ chờ. Lục Niệm Từ nghĩ có thể do quan hệ hai gia đình khá tốt nên anh ta cũng đặc biệt đối xử với cô.
Lúc cô đến nơi đã gần năm giờ chiều.
Giang Bình ngồi trên ghế, tay lướt điện thoại dường như đang xem gì đó sắc mặt có chút không tự nhiên. Mày cứ nhíu lại…
Trần Oanh vừa thấy cô bước vào liền đứng dậy.
“Lục tổng đến rồi.”
Giang Bình nghe thấy mới đặt điện thoại sang một bên.
Lục Niệm Từ áy náy lên tiếng trước.
“Xin lỗi Giang tổng! Tôi có chút việc nên…”
Giang Bình liền cắt ngang.
“Không sao! Không sao! Anh cũng không bận gì cả.”
Lục Niệm Từ hơi ngạc nhiên khi anh ta xưng hô như vậy. Mặc dù trước kia gặp nhau vài lần. Nhưng đều xưng hô rất khách sáo. Anh ta hôm nay bị sao vậy?
“Giang Tổng! Anh có việc gì sao?”
Thấy vẻ nghi hoặc của Lục Niệm Từ, Giang Bình cười khổ.
“Không có gì cả. Em gái đừng nghĩ lung tung.”
Đến Trần Oanh còn nghi hoặc huống chi là cô.
Nhưng phải hoàn tất bản hợp đồng rồi tìm hiểu cũng chưa muộn.
Giang Bình cười cười, cầm bút kí vào bản hợp đồng trên bàn.
“…” Lục Niệm Từ. Hợp đồng nghìn tỷ chứ không phải vài trăm đâu mà qua loa đến như vậy. Cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419944/chuong-33.html