Cô nhìn xung quanh thấy có ai liền bước về phía anh.
“Giang Tùy! Anh tại sao lại làm phục vụ ở đây?”
“Làm em mất mặt à.”
Anh không vội trả lời mà hỏi ngược lại cô.
Lục Niệm Từ nghe anh nói như vậy có chút không vui. Có phải, anh giận mình chuyện tối qua không.
“Giang Tùy! Chúng ta ra ngoài nói chuyện được không.”
“Em về trước. Anh chưa hết giờ làm việc.”
“Bao nhiêu tiền, em trả gấp đôi.”
Giang Tùy bật cười.Tay anh chạm vào má cô.
“Anh quên mất là Lục tổng đã bao nuôi mình từ lâu rồi.”
Lục Niệm Từ nhíu mày, đẩy tay anh ra.
“Giang Tùy! Anh đừng nháo nữa có được không. Chúng ta về trước. Ở đây nói những chuyện này không thích hợp.”
Giang Tùy tháo xuống chiếc nơ bướm trên cổ áo.
“Tất nhiên! Là do anh làm sai bản cam kết với em. Chắc là sống quá tốt nên khiến bản thân quên mất vị trí của mình rồi.”
Đi được vài bước Giang Tùy khựng lại.
“Em về trước. Anh sẽ theo sau.”
Nói xong, anh mới tiếp tục bước đi.
Ánh mắt lại khẽ nhìn về sau xem cô đã đi chưa. Một loại quan tâm mặc dù bên ngoài là đang giận dỗi.
Lục Niệm Từ chưa bao giờ thấy Giang Tùy nói chuyện với mình như vậy, tâm trạng cô vô cùng phức tạp. Tay cô siết chặt chiếc túi xách xoay người rời khỏi.
Miệng của Giang Bình há hốc đến nỗi phải dùng tay đẩy lên. Cái quái gì đang xảy ra vậy… Tiểu tổ tông này đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419939/chuong-28.html