Âm thanh trầm thấp làm anh ta sửng sờ nhìn sang.
Mà xung quanh cũng không có ai khác.
Tống Nam nuốt nước bọt, cố gắng bình tĩnh lại.
“Cậu đang nói chuyện với tôi sao.”
Cái nhếch môi hờ hững ẩn hiện trên khoé môi.
Giang Tùy đứng thẳng người dậy tiến về phía Tống Nam.
Theo bản năng Tống Nam lùi lại.
Nhưng không kịp nữa rồi khi cổ áo đã bị tóm lấy.
Vì chiều cao của hai người chênh lệch cũng không ít nên khiến anh ta phải nhón chân lên để không bị ngạt thở.
“Cậu nói cái gì vậy, tôi không biết cậu là ai cả. Cũng không hiểu ý cậu là gì?”
Nhìn người trước mặt hẳn không phải dạng dễ chọc vào. Nhưng Tống Nam không hiểu được câu “người của tôi” là thế nào. Nhìn bộ thể thao đồng phục này cũng biết ngay là còn đi học. Anh ta cũng không quen biết cô gái nào còn đi học cả. Chắc chắn là có sự hiểu lầm nào đó.
“Cậu em chắc chắn là có hiểu lầm. Tôi… Á…”
Đang muốn nói thêm gì đó đã bị đấm một cái bên mặt.
Tống Nam gương mặt trắng bệch, bên trong khoang miệng cũng cảm nhận được mùi máu tanh nhàn nhạt còn cả…
Lúc này bảo vệ đi ngang qua tuần tra vừa thấy cảnh tượng này liền chạy đến muốn ngăn cản. Nhưng lúc đến gần thì khựng lại.
“Tao cảnh cáo mày! Tránh xa cô ấy càng xa càng tốt. Nếu để lần sau tạo nhìn thấy, không chỉ là mấy cái răng này đâu.”
Giang Tùy ném anh ta ra, đút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419938/chuong-27.html