Lục Niệm Từ mở cửa bước vào trong.
Giang Tùy ngồi trên mép bồn tắm, rũ mắt xuống. Rõ ràng tâm trạng không vui.
Lục Niệm Từ biết mình làm vậy thật không công bằng với anh. Nhưng hiện tại anh vẫn còn chưa tốt nghiệp. Nếu để người khác biết quan của hai người thì không ổn một chút nào cả. Đến lúc đó, họ sẽ đào ra vô số kiểu để bàn tán…
“Giang Tùy!”
Anh nâng mắt nhìn cô, khẽ lên tiếng.
“Họ đi rồi à.”
Nghe câu này, cô biết anh rất không vui. Từ Lăng Thành lặn lội đến Giang Thành để gặp cô vậy mà lại đối xử với anh như vậy.
“Anh giận sao?”
Giang Tùy khẽ lắc đầu.
“Không sao cả.”
Anh đứng dậy, đi về phía cô cúi người xuống bế lên. Anh đặt cô lên giường, đắp chăn lại hôn nhẹ lên môi cô.
“Cũng muộn rồi. Em nghỉ ngơi sớm một chút.”
Lục Niệm Từ vòng tay ôm lấy cổ anh.
“Anh đi đâu?”
Ánh mắt hai người nhìn nhau.
Giang Tùy mỉm cười.
“Em ngủ đi không cần lo lắng cho anh. Anh tuyệt đối sẽ không làm em khó xử trước mặt người khác.”
Lục Niệm Từ cũng hơi sững sờ, cô lập lại câu hỏi vừa rồi.
“Anh đi đâu?”
Giang Tùy bắt đắc dĩ cười.
“Anh có thể đi đâu được khi em ở đây.”
Lục Niệm Từ nghe câu này đến đau lòng. Cô ghì chặt lấy anh kéo xuống.
Giang Tùy ngã xuống người cô, anh nhanh tay chóng lại sợ sẽ làm cô đau. Một phản xạ tự nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419937/chuong-26.html