Khi xe lăn bánh đến khu nhà kho, Thế Vỹ hít một hơi sâu, điều chỉnh lại vẻ mặt. Anh biết lần gặp này không chỉ để làm yên lòng Lý Tường Vũ, mà còn là để đối mặt với chính cảm xúc hỗn loạn của mình dành cho Tinh Dương.
"Cô ấy vẫn ổn chứ?" Thế Vỹ hỏi, phá vỡ sự im lặng trong xe.
Gã thuộc hạ liếc nhìn anh qua gương chiếu hậu, giọng trả lời cứng nhắc: "Cô ấy ổn, nhưng có vẻ rất cứng đầu. Ông chủ đã nhiều lần hỏi về số hàng nhưng cô ta rất cứng miệng"
Ánh mắt Thế Vỹ thoáng tối lại, nhưng anh không nói gì thêm. Trong lòng anh biết, dù nói gì thì Lý Tường Vũ cũng sẽ không dễ dàng tha cho Tinh Dương. Và điều này khiến anh không khỏi cảm thấy mâu thuẫn.
Khi cánh cửa nhà kho mở ra, mùi ẩm mốc xộc lên mũi, không gian bên trong lạnh lẽo đến rợn người. Tinh Dương đang ngồi tựa vào góc tường, ánh mắt tuy mệt mỏi nhưng vẫn ánh lên sự bất khuất.
Thế Vỹ đứng đó một lúc lâu, không nói gì, chỉ nhìn cô. Trong lòng anh, những cảm xúc phức tạp trào dâng, vừa giận dữ, vừa đau lòng. Nhưng anh biết, dù cảm xúc của mình có thể nào, anh vẫn phải đóng vai người con trai trung thành của Lý Tường Vũ.
Thế Vỹ hít một hơi sâu, bước vào căn phòng ẩm thấp. Đôi giày bóng loáng của anh đập lên sàn bê tông vang lên những âm thanh khô khốc, thu hút ánh nhìn của Tinh Dương. Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt không còn sắc bén như trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3742821/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.