Tân Thế Nam gục đầu trên bàn, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ suốt nhiều ngày qua. Tin tức về Tinh Dương như biến mất vào hư không. Cảnh sát không có manh mối, những người anh phái đi tìm kiếm cũng quay về tay trắng.
Không còn chút sức lực, anh ngồi đó, như một người đang chờ đợi trong tuyệt vọng. Trong sự mệt mỏi, anh dần chìm vào một giấc mơ nặng nề.
Trong mơ, hình ảnh ngày hôm đó hiện lên rõ mồn một: Tinh Dương bị kéo lên xe bởi đám người áo đen. Cô cố gắng dùng ngôn ngữ ký hiệu để truyền đạt điều gì đó với anh, nhưng bàn tay cô bị giữ chặt, các động tác trở nên đứt đoạn, mơ hồ. Khoảnh khắc ấy lặp đi lặp lại trong tâm trí anh, như một đoạn phim tua chậm, xoáy sâu vào tâm trí anh.
Tân Thế Nam bừng tỉnh, đôi mắt mở to, mồ hôi lạnh chảy dọc hai bên thái dương. Hơi thở anh dồn dập, trong đầu vang lên những mảnh ký ức rời rạc.
"Cô ấy muốn nói gì?" Anh lẩm bẩm, ánh mắt xoáy sâu vào không gian trước mặt.
Anh nhắm mắt, cố gắng hình dung lại từng động tác của Tinh Dương một cách chi tiết. Khi mọi thứ dần trở nên rõ ràng, một cảm giác lạnh lẽo tràn qua người anh.
Tân Thế Nam bật dậy khỏi ghế, gương mặt hiện rõ vẻ hoảng sợ pha lẫn căm phẫn.
"Tinh Dương muốn nói... Cẩn thận Thế Vỹ!"
Một buổi sáng yên ắng tại Tân gia, cả nhà đang dùng bữa thì Tân Thế Vỹ xuất hiện trong bộ vest chỉn chu, gọn gàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3741322/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.