Tân Thế Nam gục đầu trên bàn, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ suốt nhiều ngày qua. Tin tức về Tinh Dương như biến mất vào hư không. Cảnh sát không có manh mối, những người anh phái đi tìm kiếm cũng quay về tay trắng.
Không còn chút sức lực, anh ngồi đó, như một người đang chờ đợi trong tuyệt vọng. Trong sự mệt mỏi, anh dần chìm vào một giấc mơ nặng nề.
Trong mơ, hình ảnh ngày hôm đó hiện lên rõ mồn một: Tinh Dương bị kéo lên xe bởi đám người áo đen. Cô cố gắng dùng ngôn ngữ ký hiệu để truyền đạt điều gì đó với anh, nhưng bàn tay cô bị giữ chặt, các động tác trở nên đứt đoạn, mơ hồ. Khoảnh khắc ấy lặp đi lặp lại trong tâm trí anh, như một đoạn phim tua chậm, xoáy sâu vào tâm trí anh.
Tân Thế Nam bừng tỉnh, đôi mắt mở to, mồ hôi lạnh chảy dọc hai bên thái dương. Hơi thở anh dồn dập, trong đầu vang lên những mảnh ký ức rời rạc.
"Cô ấy muốn nói gì?" Anh lẩm bẩm, ánh mắt xoáy sâu vào không gian trước mặt.
Anh nhắm mắt, cố gắng hình dung lại từng động tác của Tinh Dương một cách chi tiết. Khi mọi thứ dần trở nên rõ ràng, một cảm giác lạnh lẽo tràn qua người anh.
Tân Thế Nam bật dậy khỏi ghế, gương mặt hiện rõ vẻ hoảng sợ pha lẫn căm phẫn.
"Tinh Dương muốn nói... Cẩn thận Thế Vỹ!"
Một buổi sáng yên ắng tại Tân gia, cả nhà đang dùng bữa thì Tân Thế Vỹ xuất hiện trong bộ vest chỉn chu, gọn gàng. Anh đứng thẳng trước mặt Tân Gia Hào, gật đầu với vẻ cung kính:
"Con có việc với khách hàng, sẽ đi hai hôm mới về. Ba nhớ uống thuốc đúng giờ, nếu có tin tức gì về Tinh Dương, mọi người nhất định phải báo con ngay."
Tân Gia Hào khẽ gật đầu, giọng bình thản:
"Ba biết rồi. Con cứ lo công việc của mình đi."
Tân Thế Nam ngồi bên cạnh, cầm bát cơm nhưng ánh mắt dường như chẳng đặt vào đâu. Anh làm ra vẻ thờ ơ, không nói một lời, trong khi Dương Nhã Linh cũng chẳng mấy bận tâm đến lời dặn dò của Thế Vỹ.
Không khí trên bàn ăn vẫn trầm lặng như vậy. Tân Thế Vỹ chỉ liếc nhìn mọi người thêm một lần, sau đó nhanh chóng rời khỏi nhà, để lại sự im lặng kéo dài trong căn phòng.
Tân Thế Vỹ không phải đi làm, thay vào đó, anh ta rời khỏi thành phố, lái xe suốt một ngày trời để đến nơi cần đến. Điểm đến lần này không phải nhà kho trước đó, mà là một địa điểm mới – nơi Tinh Dương đang bị giam giữ. Lý Tường Vũ vốn là người cực kỳ cẩn trọng, luôn thay đổi địa điểm giam giữ để tránh bị phát hiện.
Tại một căn phòng nhỏ trong ngôi nhà, hai cha con Lý Tường Vũ và Tân Thế Vỹ ngồi đối diện nhau. Trên bàn, một ấm trà gốm được đặt ngay ngắn, hơi nóng bốc lên mờ mịt. Tân Thế Vỹ nhấp một ngụm, nhưng vị trà đắng nghét như không khí căng thẳng giữa họ.
"Ba" Thế Vỹ mở lời, giọng khẽ khàng nhưng đầy trọng lượng. "Tinh Dương đâu rồi?"
Lý Tường Vũ đặt tách trà xuống, ánh mắt sắc lạnh nhìn con trai mình: "Yên tâm, cô ta vẫn sống. Nhưng để ả đó chịu mở miệng đúng là việc khó. Đến giờ, ả vẫn không chịu khai số hàng bị giấu ở đâu."
Tân Thế Vỹ cúi đầu, ngón tay khẽ gõ nhẹ lên bàn, nét mặt như chìm trong suy nghĩ. Cuối cùng, anh cất giọng: "Con không tin Tinh Dương làm chuyện đó."
Lý Tường Vũ cười nhạt, giọng ông trầm thấp như muốn đập tan mọi nghi ngờ của Thế Vỹ:
"Người biết chuyện số hàng giấu trong các lô sản phẩm ở kho của Tân Lĩnh chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ngoài con và nó, còn ai biết được?"
"Con không chắc, nhưng có thể là... Tân Thế Nam." Thế Vỹ ngẩng đầu lên, đôi mắt lóe lên sự nghiêm túc. "Gần đây, nó thường hỏi con những câu rất kỳ lạ, giống như đã biết chuyện. Con nghĩ, rất có thể nó đã phát giác điều gì đó."
Lý Tường Vũ nhướn mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Thế Vỹ:
"Vậy mà lần trước con còn ngăn ta xử nó."
"Thời điểm đó chưa thích hợp" Thế Vỹ đáp, giọng nói chắc chắn.
"Nhưng giờ thì khác. Con sắp kiểm soát được Tân Lĩnh. Nếu điều đó thành công, ba hãy tha cho Tinh Dương."
Sự cứng rắn của Thế Vỹ khiến Lý Tường Vũ thoáng ngạc nhiên. Ông ta cười nhạt, nhấp thêm một ngụm trà, giọng điệu châm chọc:
"Con trai ta thật sự để ý ả đàn bà đó đến mức này sao?"
Thế Vỹ siết chặt tay, ánh mắt vẫn điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự giằng xé bên trong:
"Ba yên tâm. Nếu con trở thành người thừa kế của Tân Lĩnh, Tinh Dương sẽ không còn là mối nguy cho chúng ta."
"Vậy thì giành lấy đi, rồi hãy nói đến chuyện khác."
"Ba yên tâm" Thế Vỹ đáp, nụ cười nửa miệng hiện lên đầy ẩn ý. "Tân Gia Hào không sống được bao lâu nữa đâu."
Lý Tường Vũ nở một nụ cười đầy toan tính, ánh mắt đắc ý nhìn con trai: "Con thật sự định ra tay với lão già đó sao?"
Tân Thế Vỹ điềm nhiên đáp, giọng nói lạnh lùng không chút dao động: "Phải. Đợi ông ta chết rồi, kế tiếp sẽ là Tân Thế Nam. Khi đó, quyền điều hành Tân Lĩnh sẽ hoàn toàn thuộc về con."
Lý Tường Vũ nhướng mày, giọng đầy tò mò:
"Vậy con tính xử lý lão già đó bằng cách nào?"
Một nụ cười tàn nhẫn chợt hiện trên gương mặt Tân Thế Vỹ, khác xa vẻ điềm tĩnh thường ngày. Anh đáp với vẻ ung dung nhưng đầy ác ý:
"Thuốc uống của ông ta. Chỉ cần điều chỉnh một chút, khi ông ta chết cũng chẳng ai biết nguyên nhân. Thậm chí, Tân Gia Hào đến lúc nhắm mắt cũng không biết mình chết vì cái gì. Mọi chuyện sẽ sạch sẽ, không để lại bất kỳ dấu vết nào."
Không khí trong phòng như đặc quánh lại. Lý Tường Vũ trầm ngâm một lúc lâu rồi gật đầu, ánh mắt hài lòng nhìn con trai mình. Ngoài trời, gió bắt đầu thổi mạnh, cành cây xào xạc như điềm báo một cơn bão lớn sắp đến. Trong lòng Thế Vỹ, kế hoạch của anh ta đang từng bước đi đến đích, nhưng cũng đồng thời, cảm giác bất an âm ỉ len lỏi không dứt.
Tân Thế Vỹ chậm rãi đứng dậy, cúi đầu cung kính trước Lý Tường Vũ, giữ cho giọng nói của mình thật nhẹ nhàng, nhưng lại ẩn chứa sự kiên định:
"Xin phép ba, để con đi gặp Tinh Dương."
Lý Tường Vũ khẽ nhíu mày, vẻ mặt không tỏ ra hài lòng nhưng cũng không thể từ chối con trai. Sau một thoáng suy nghĩ, ông nghiêng đầu ra hiệu cho gã thuộc hạ đứng gần.
Gã thuộc hạ lập tức hiểu ý, cúi người chào rồi bước tới trước mặt Thế Vỹ:
"Cậu chủ, mời đi theo tôi."
Thế Vỹ gật đầu, bước theo gã thuộc hạ mà không hề do dự. Sau khi rời khỏi phòng, anh giữ im lặng, ánh mắt lạnh lùng, mỗi bước chân đều nặng nề. Bên trong anh, những suy nghĩ trái chiều không ngừng giằng xé.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]