Dịch: Lãng Nhân Môn
- Chuyện của cưng và Chu Mạn Như tiến triển thế nào rồi?
Chị Du ôm chặt hông tôi mà hỏi.
Tôi nói chuyện sáng nay cho chị Du nghe, muốn xem thử chị có ý kiến gì không.
- Con điếm Chu Mạn Như ấy giả vờ trinh tiết gì chứ!
Chị Du nghiến răng nghiến lợi nói với vẻ hung hăng:
- Nếu mấy ngày nữa mà không thành công thì cưng chịch chết nó luôn đi, lên giường rồi thì nó sẽ ngoan ngoãn nghe lời thôi.
Tôi không ngờ chị Du lại bày cho tôi cái cách dở tệ như vậy. Nếu có thể cưỡng hiếp người ta luôn thì tôi mất lắm công sức thế làm
gì? Rảnh rỗi sinh nông nổi chắc?
Vạn nhất Chu Mạn Như nghĩ quẩn rồi tố cáo tôi thì sao? Tôi không muốn sống nửa đời sau ở trong tù đâu.
Đây là lần duy nhất tôi gặp chị Du mà không làm tình. Trước khi đi, tôi an ủi chị mấy câu, đợi chị ngủ rồi mới rời nhà chị.
Trên đường đi, tôi suy nghĩ lung lắm. Lúc thì nghĩ tới cái chết của Lâm Hạo Đông, lúc thì nghĩ tới chị Du, lúc lại nhớ người mẹ còn
đang thoi thóp trên giường bệnh.
Mấu chốt để giải quyết hết thảy những vấn đề khó khăn ấy chính là Chu Mạn Như.
Không biết có phải ông trời nghe thấy tiếng kêu than của tôi hay không, mà lại sắp xếp cho tôi gặp Chu Mạn Như ngay giữa
đường.
Lúc này cô mặc chiếc áo ren dài tay màu đen, khác hẳn với hình tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/call-boy/2115889/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.