....azzzzz
Cẩn Ngọc Trì thở dài thật dài ra một hơi, trút hết uất nghẹn trở thành một hơi dài này, bởi đã hết chỗ để nói nổi rồi, rõ ràng chỉ cần chờ cho thứ bên trong lò vi sóng nóng lên, anh lấy cà ri ra và cho bánh mỳ vào nướng lại, không phải đã xong rồi hay sao??
Vậy mà còn đi bật bếp ga...
Vừa không làm nóng được bánh mỳ hoàn toàn từ bên trong còn khiến nó cháy khét, sở thích và suy nghĩ về đồ ăn lẫn cách nấu nướng của anh, thật....
Cẩn Ngọc Trì đập đầu vào tường, biểu cảm dở khóc dở cười không nên nói gì mới phải phép, cậu nhìn thủ pháp mà anh đang dùng để phá bếp của mình, trong mắt đều hàm chứa loại cảm xúc đau lòng cùng ý cười không giấu nổi, cậu khẽ cười.
Xem anh nghiêm túc thả bánh mì vào dĩa, ngón tay chạm phải nguồn nhiệt của anh ửng đỏ lên, Thời Niên Yến bất giác đặt hai đầu ngón tay ở trên tai, hành động trì độn rất nhỏ.
Tương phản manh.
Cẩn Ngọc Trì che miệng, nhu hòa mỉm cười, trong lòng quằn quại lên gào thét.
Đáng yêu!!
Cậu vui vẻ lắc lư, nhộn nhịp trong lòng không những không thuyên giảm đi, còn vô cùng hưng phấn, Cẩn Ngọc Trì từng vài lần nhìn thấy bộ dáng của anh đối ngoại, xa cách ôn hòa, từng cử chỉ làm người khác hài lòng.
Còn có sự tinh tế nhất định, nào giống Niên Niên ngốc không thể tự gánh vác bản thân như thế này đâu, Cẩn Ngọc Trì vui vì anh cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-trang-trong-dat/3650839/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.