🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Lục đạo khôi thủ... 

 Không ngờ thực sự có người trong đại khảo lục đạo lần này đoạt được danh hiệu lục đạo khôi thủ? 

 Tuy nghiêm khắc mà nói, danh hiệu lục đạo khôi thủ này cũng không phải quá chân thực, dù sao khôi thủ khí đạo là Luyện Phong Hào nắm, khôi thủ kiếm đạo là Quan Ngạo đoạt, nhưng dù sao khôi thủ của hai đạo này đều có liên quan tới Phương Nguyên, trước đó, đã có người tính danh đầu của khôi thủ hai đạo này lên người Phương Nguyên, gọi hắn là ngũ đạo khôi thủ, hiện giờ đoạt khôi thủ đạo chiến, tất nhiên là lại thêm một đạo! 

 Cũng bởi vì vậy, danh đầu này liền thuận lý thành chương biến thành... Lục đạo khôi thủ! 

 - Kẻ này, e là rất nhanh sẽ danh dương thiên hạ. 

 Trưởng lão và tông chủ các đạo thống, còn có một số lão tiền bối kiến thức rộng rãi, trong lòng đều không nhịn được mà cảm thán. 

 Tuy với thực lực hiện giờ của Phương Nguyên, vẫn chưa đạt tới mức ảnh hưởng tới đại cục của giới tu hành, nhưng không nói cái khác, chỉ là dựa vào thực lực đáng sợ được thể hiện ra trong đại khảo lục đạo lần này, đã đủ để khiến hắn được lưu truyền trong miệng các tu sĩ, mọi người đều biết! 

 - Ha ha, Phương Nguyên, ngươi lên đây. 

 Mà sau khi tuyên bố xong danh ngạch đạo chiến, vị Thái Khôn Đạo Nhân kia liền cười ha ha, ngồi lại trên bồ đoàn, ở bên cạnh hắn, sớm đã có hai vị đồng tử chuẩn bị sẵn, trong tay mỗi người đều cầm một cái khay, đi tới trên tiên đài, lại thấy trong một khay đặt một tử bảng (bảng tím),không biết là có tác dụng gì, mà trong một cái khay khác thì đặt một chiếc bút lông màu đỏ thắm. 

 Thái Khôn Đạo Nhân mở tử bảng ra, cầm bút lông, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Phương Nguyên, cười nói: 

 - Ngươi ở trong đại khảo lục đạo lần này, một mạch đoạt được khôi thủ mấy đạo, thiên tư nổi bật, tất cả ban thương, về sau nhất định đều là của ngươi, có điều đối với lão phu mà nói, cái muốn cho ngươi lại hơn xa những phần thưởng này, chỉ là trước khi viết xuống tên của ngươi, ngươi phải trả lời ta mấy vấn đề đã! 

 - Đây là nguyên nhân lúc trước Thái Hư tiên sinh bảo Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn nhắn cho ta, nhất định phải đoạt được vị trí trong top 3 đạo chiến à? 

 Phương Nguyên nghe thấy những lời này, trong lòng lập tức khẽ động, quay đầu nhìn về phía Triệu Chí Trăn, lại thấy hắn cũng đang gật đầu mỉm cười. 

 Trong lòng nhẹ nhàng thở hắt ra, gật đầu nói: 

 - Tiền bối cứ hỏi! 

 Thái Khôn Đạo Nhân đó cười cười, nói: 

 - Ngươi tên họ là gì, đến từ phương nào? 

 Phương Nguyên hơi ngẩn ra, trong lòng cũng sinh ra một loại cảm xúc khác thường. 

 Đây là một câu hỏi cực kỳ đơn giản, nhưng hắn bỗng nhiên ý thức được, mình đã rất lâu rồi không ở trước mặt người khác quang minh chính đại, không hề có nỗi lo mà trả lời câu này, thế là sau khi hắn trầm mặc một lúc, mới nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, nói: 

 - Vãn bối họ Phương tên Nguyên, sinh ở Thái Nhạc Thành, bái sư Thanh Dương Tông, phụng lệnh thầy ra ngoài du lịch, cho tới nay đã được hơn năm năm rồi. 

 Thái Khôn Đạo Nhân nghevậy cười nói: 

 - Có định trở về không? 

 Phương Nguyên gật đầu nói: 

 - Có! 

 Thái Khôn Đạo Nhân gật đầu, nhẹ nhàng viết xuống tên Phương Nguyên trên tử bảng đó, sau đó đưa tới trong tay của hắn, cười nói: 

 - Vậy thì về sớm chút đi, ba tháng sau, tiên môn của Côn Luân Sơn sẽ mở, đến lúc đó cũng có một chỗ cho ngươi! 

 - Trận đạo tam giáp... 

 - Khôi thủ Phương Nguyên, có được danh hiệu Đại Trận Sư, ban thưởng một kiện trận bào nhất văn, ban thưởng một hộp Huyền Mộc Tử Ngọc Trù, ban thưởng hai mươi cuốn trận đồ Thần cấp, ban thưởng mười khối Ngọc Điêu Trận Khắc, ban thưởng mười khối Bách Hoàng Huyền Mặc Tinh, cũng được sự cho phép đặc biệt của Lang Gia Các, có thể vào Tàng Kinh Điện ngộ pháp ba tháng... 

 - Người thứ hai Đoan Mộc Hưng, ban danh hiệu Đại Trận Sư, ban thưởng một kiện trận bào nhất văn, ban thưởng một hộp Huyền Thiết Phi Băng Trù, ban thưởng hai mươi cuốn trận đồ Thần cấp, ban thưởng bảy khối Ngọc Điêu Trận Khắc, ban thưởng bảy khối Bách Hoàng Huyền Mặc Tinh, cũng được sự cho phép của Lang Gia Các, vào thư khố Lang Gia Các ngộ pháp một tháng... 

 - Người thứ ba Phi Cân Tử, ban danh hiệu Đại Trận Sư, ban thưởng một kiện trận bào nhất văn... 

 - Đan đạo tam giáp... 

 Phương Nguyên cũng cảm thấy đơn giản, chỉ có hai ý tưởng... 

 Một là khiến mình hài lòng phải chính là có thể được cho phép tiến vào Lang Gia Các đọc sách mười tám tháng! 

 Cái khác chính là mình sau này không thiếu quần áo đê mặc, chỉ các loại áo choàng cũng lập tức được phát ba kiện! 

 Có điều thực sự mà luận, tất cả những phần thưởng này, bao gồm cả được Lang Gia Các cho đọc sách mười tám tháng, lại không quan trọng bằng một tấm tử bảng mà Thái Khôn Đạo Nhân cho Phương Nguyên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.